Diêm Hàn hỏi như vậy, tất cả mọi người không dám lên tiếng.
Chẳng sợ mới đây thôi người khác còn cảm thấy cậu chỉ là một người mới rất bình thường.
Đầu tiên, bọn họ đều không biết người mới này là ai.
Sau đó nghe khẩu khí này, người mới rõ ràng rất quen thuộc chủ tịch Lâm mới nhậm chức không lâu của bọn họ!
Không ai dám tự mình tiếp lời, nhưng không ảnh hưởng họ trộm chuyển mắt về phía Lâm Kiến Lộc.
Diêm Hàn nói thử một chút xem sao, Lâm Kiến Lộc chưa nói không.
Nhưng cũng chưa nói được.
Hắn lại lần nữa nhăn nhăn mày, hỏi "Em chắc chứ? Không phải lúc trước nói không muốn làm minh tinh sao?"
"..." Động tác của mọi người nhất trí quay đầu lại, nhìn nhìn Diêm Hàn đứng ở cửa.
Diêm Hàn không sao cả mà nhún vai "Nếu có thể giải quyết vấn đề thì tham gia một chút cũng không sao, dù sao hè này em rất nhàn.
Em đứng bên ngoài nghe thấy rồi, em cảm thấy, có thể không xin người khác thì đừng xin."
"!!!" Mọi người lại quay đầu nhìn chủ tịch Lâm.
Lâm Kiến Lộc lúc này không nói nữa, mà mặt không biểu tình đứng lên, nói với họ "Xin lỗi mọi người, hội nghị tạm dừng một chút, tôi sẽ trở lại nhanh thôi."
Hắn nói như vậy, ý là muốn nói chuyện riêng với thanh niên đẹp đẽ kia.
Vốn là cổ đông lớn nhất ở đây, dưới tình huống này cũng nên là họ rời khỏi phòng họp, cho hai người muốn nói chuyện riêng kia không gian bàn bạc.
Nhưng ở đây đa số đều là trưởng bối của Lâm Kiến Lộc, xuất phát từ tôn trọng hắn vẫn tự đi ra bên ngoài.
Hai người đứng trên hành lang cũng không biết đang nói cái gì.
Nhưng cách một cánh cửa, phòng họp lớn nhất của tổng bộ giải trí Lục Tuyên sắp nổ tung rồi.
"Chẳng lẽ người mới kia là chủ tịch Lâm bao nuôi sao? Chẳng trách chưa thấy đứa nhỏ nào xinh đẹp như vậy trong công ty, thì ra là bị chủ tịch Lâm giấu đi rồi!"
"Nói cái gì vậy, chủ tịch Lâm năm nay mới bao lớn!"
"Cái gì mà bao lớn, bấm tay tính thì năm nay chủ tịch Lâm cũng sắp hai mươi, mấy đứa con ông cháu cha khác bằng tuổi này đã có bao nhiêu tai tiếng rồi, anh xem chủ tịch Lâm là con nít đấy à?"
"...!Dù chủ tịch Lâm không phải là con nít, nhưng người khác bao nuôi minh tinh, chủ tịch Lâm cũng sẽ không làm thế!"
"Ôi chao tôi cảm thấy các anh nghĩ nhiều rồi, người mới kia nói chuyện có chỗ nào giống bị bao nuôi chứ? Nói không chừng là con cái nhà ai, có địa vị lớn gì đấy, chỉ đơn thuần là thân với chủ tịch Lâm thôi."
"Nhà có tên tuổi trong thành phố có bao nhiêu chứ, trông đẹp như thế sao lúc trước tôi chưa nghe qua bao giờ?"
......
Vốn là nghiêm túc thảo luận biện pháp xử lý tình huống khẩn cấp lại biến thành hiện trường bàn tán quy mô lớn, mà hai người đi nói chuyện riêng kia hồi lâu mới quay lại.
Lần này Lâm Kiến Lộc trịnh trọng giới thiệt Diêm Hàn cho mọi người.
Diêm Hàn mấy năm nay quậy ra không ít phong ba, báo cũng đã lên vài lần, thanh danh trong thành phố cũng vang dội.
Nhưng chuyện cậu thấy việc nghĩa hăng hái làm đã trôi qua mấy năm, đạt được quán quân Olympic Toán Quốc tế thật ra còn được tuyên truyền trong phạm vị trường học giáo dục, nhưng những người đang ngồi ở đây không phải đi sự nghiệp giáo dục, nhưng thật ra bọn họ biết chủ tịch Lâm tài trí kinh người, đã lấy không ít giải thưởng về cho nước nhà, nhưng ai cũng không thể tưởng tượng rằng thiếu niên xinh đẹp cùng cực này thế mà lại là...! Đồng đội của chủ tịch Lâm!
"Ôi chao, thì ra là bạn học của chủ tịch Lâm, thất kính thất kính."
Vừa nghe nói đây là bạn học của Lâm Kiến Lộc, thái độ của những người khác lập tức đoan chính hẳn lên, đều khách sáo chào hỏi Diêm Hàn.
—— Chỉ số thông minh của chủ tịch Lâm như thế nào chứ, có thể làm bạn học của chủ tịch Lâm, còn thân thiết như vậy, không cần biết là ai, nhưng chắc chắn không phải người bình thường!
Quả thật trông hai người bọn họ tuổi xấp xỉ nhau, đến khí chất cũng không khác biệt lắm, thanh niên kia so với chủ tịch Lâm của bọn họ thế mà không nhường một tấc.
Thế nên tại sao vừa rồi bọn họ lại nghĩ như thế, vậy mà hiểu lầm cậu là...
Biết được thân phận của vị này là bạn học của chủ tịch Lâm, mọi người đều bắt đầu tự kiểm điểm bản thân.
Nhưng chờ đến khi nhìn thấy thanh niên kia, mọi người lại cảm thấy mình có hơi vô tội.
—— Cũng không thể trách bọn họ hiểu lầm, cho rằng đây là đồ chơi chủ tịch Lâm bao nuôi.
Chủ yếu là thanh niên này trông quá đẹp, một khuôn mặt khó phân nam nữ, quyến rũ minh diễm, xuất hiện ở nơi này không hiểu sai mới là lạ!
"Lúc trước Diêm Hàn vô tình ký hợp đồng với công ty, không có ý định làm minh tinh." Lâm Kiến Lộc lại nói.
Lúc trước Diêm Hàn ký hợp đồng với Lục Tuyên là vì trận đấu King of Street Dance, giằng co với người của Thiên Hoa, Lâm Kiến Lộc ra mặt dùng Lục Tuyên bảo vệ cậu.
Diêm Hàn lúc ấy bận việc học, cũng không có hứng làm minh tinh, chuyện này liền gác qua một bên.
Thế cho nên đến bây giờ, trong công ty cũng không mấy ai biết hai năm trước bọn họ đã ký được một "vưu vật" kinh thiên như vậy, Diêm Hàn xưa nay cũng không đặt chân tới Lục Tuyên.
Thẳng đến hôm nay theo đợi anh Đại Lâm họp.
Giải thích nguyên do trong đó, Lâm Kiến Lộc lại nói "Nhưng nếu chị Hồng cảm thấy được, chúng tôi có thể thử một lần."
"Bây giờ tôi sẽ liên hệ với đạo diễn Trần, sắp xếp cho cậu Diêm đi phỏng vấn, nhất định không thành vấn đề!" Chị Hồng thề son hẹn sắt mà nói.
Ý của cô vẫn là xếp người đi tham gia gameshow.
Bởi vì đài truyền hình đối phương bối cảnh hùng hậu, không phải tư bản có thể so sánh.
Lại vì chương trình này mà đầu tư không ít, từ kế hoạch đến tuyên truyền đều tiêu phí lượng lớn sức lực cùng tiền tài, bản thân chị Hồng rất xem trọng chương trình này, không muốn công tư bỏ lỡ cơ hội hiếm có đó.
Hiện tại thấy chuyện còn có thể xoay chuyển, cô đương nhiên vui mừng, lập tức lấy điện thoại ra gọi.
Nhưng rất nhanh sau đó cô đã thấy không đúng.
Không dám chắc mà nhìn Lâm Kiến Lộc một cái, hình như vừa rồi chủ tịch Lâm nói là "chúng tôi" thì phải?
Chúng tôi này là chỉ công ty sao? Sao lại cảm thấy ngữ cảnh rất không hợp lý...
Chị Hồng là người có EQ rất cao, chỉ một chốc "đứa nhỏ" Diêm Hàn trong miệng cô đã biến thành cậu Diêm, đủ để chứng minh điểm này.
Bấy giờ cô cũng không cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.
Cô chần chờ mà nhìn chủ tịch Lâm, Lâm Kiến Lộc cũng không cho cô quá nhiều thời gian rối rắm, nói