“Bẩm báo tông chủ, theo như tình báo của ta nhận được Bạch Cửu Dương đã thành công chiếm được vị trí đứng đầu bên trong Ma Sơn!”
Tại một cung điện xa hoa bốn phía đều là bảo thạch quý hiểm có một vị tử mặc váy xẻ ngồi trên vương tọa, trên tay của nàng còn cầm một ly linh tửu màu đỏ xem chừng rất hưởng thụ.
Nghe được người bên dưới báo cáo chuyện về Bạch Cửu Dương mới khiến cho nàng ngừng động tác lắc lắc cái ly, đôi mi hơi rung rung rồi từ từ mở mắt.
Hơi cúi đầu nhìn người vừa báo cáo nàng rơi vào trầm tư.
Một lúc sau, nàng khẽ nhấp một ngụm nhỏ linh tửu sau đó lên tiếng.
Âm thanh êm dịu vang lên, truyền vào tai người khác giống như có chút ma mị.
“Tốt lắm, các ngươi tiếp tục chăm chú theo dõi.
Một khi xảy ra chuyện phải lập tức thông báo cho ta biết.
Được rồi, lui xuống đi!”
“Vâng, tông chủ đại nhân!”
Nữ tử mặc trường bào màu xanh dương nghe được lời của nàng lập tức hành lễ rồi đi ra khỏi tòa cung điện.
Sau khi rời khỏi cung điện, nữ tử mặc trường bào màu xanh có chút trầm mặc.
Ngày đó Bạch Cửu Dương vừa mới xuất hiện tại tông môn, nàng còn nhớ khi đó bên trong tông môn xuất hiện một mảnh kim quang, hư ảnh Cửu Kim Long quấn quanh cơ thể thiếu niên, trông hắn giống như một tôn thiên phật giáng xuống, bất quá ngay sau đó là một màn vô cùng rung động diễn ra.
Cửu Kim Long đang rực rỡ đột nhiên chuyển đổi màu sắc, kim quang vốn đại thịnh dần dần bị xâm chiếm bởi hắc quang.
Hai bên tranh giành với nhau vô cùng kịch liệt, vẻ mặt thiếu niên vô cùng đau khổ bất quá hắn không rên một tiếng, cả người lộ ra vẻ bất khuất.
Trong lòng nàng rất nghi hoặc tông chủ tại sao lại tiêu tốn tâm tư trên người thiếu niên này, bất chấp việc đối mặt với lửa giận của Thiên Phương Tự.
Thế nhưng, sau khi nhìn thấy Cửu Kim Long đang dần dần bị cắn nuốt bởi hắc quang thì trong lòng của nàng có chút hiểu ra.
Kẻ này mặc dù sở hữu thể chất phật quang, thế nhưng trong người vậy mà cũng ẩn giấu ma quang, chẳng trách tông chủ vốn lạnh nhạt với thế sự cũng bất chấp tiến vào Thiên Phương Tự cướp người.
Kẻ này tâm tính không thể nào được phật môn chấp nhận.
Thân mang phật thể nhưng cũng nắm giữ ma thể, phật môn há lại chấp nhận điều đó.
Nếu phát hiện từ sớm có lẽ có thể phong ấn hoặc chặt đứt ma thể của hắn, nhưng bây giờ ma thể đã kích phát, dù cho Khổ Hạnh Tăng dùng sức lực của mình cũng không thay đổi được số phận của hắn.
Tông chủ đây là muốn thu nhận tên tiểu tử này, bất quá không biết tâm tư của hắn thế nào dù sao trước đây hắn cũng từng là đệ tử của phật môn.
Không cẩn thận có thể dẫn sói về nhà, đến lúc đó cho dù có hối hận cũng không giải quyết được gì.
Bởi vậy, ngay cả khi tông chủ không ra lệnh nàng cũng một mực chăm chú quan sát biểu hiện của Bạch Cửu Dương suốt thời gian qua.
Cũng chính vì thế mà càng khiến cho nàng u mê, khoảng thời gian này nói là lâu cũng không đúng nhưng cũng không ngắn.
Nói Bạch Cửu Dương nhập ma thì cũng không đúng, còn nhận định hắn là người tốt thì càng không, trong khoảng thời gian bị tông chủ đem về mặc dù tính tình không điên loạn như những tên trong tông môn.
Thế nhưng…
Thế nhưng đôi bàn tay của đối phương nhuốm máu cũng không ít, mặc dù đa phần đều là những kẻ ác độc, trên hết thì đã có không ít đệ tử trong tông môn bị hắn đồ sát.
Trên lý thuyết mà nói, Cổ Nguyệt Ma Môn là một tông môn thuộc về phe phái ma đạo.
Mà ma đạo thì tất nhiên phải làm chuyện ác, nếu không thì sao gọi là ma môn.
Thế mà từ khi Bạch Cửu Dương đến, trên dưới tông môn giận mà không dám nói chuyện.
Kẻ nào làm việc vô nhân tính trước mắt Bạch Cửu Dương thì sẽ bị hắn giết sát không còn một tên, bởi vậy những năm gần đây tông môn số lượng đệ tử làm việc ác giảm sút đáng kể, thế thì cũng thôi đi đằng này truyền vào tai những ma môn gần đây đã khiến Cổ Nguyệt Ma Môn trở thành trò cười.
Đường đường là một đại môn phái ma đạo thế mà lại thu nhận một tên hòa thượng, hơn nữa vẫn còn là nam phật tử…
Dù vậy, tông chủ cũng không có ra mặt.
Đối với những thế lực cười nhạo bọn họ trong một đêm đều bị tông chủ dạo quanh một vòng, từ đó tai tiếng của Bạch Cửu Dương triệt để bị ép xuống.
Hơn nữa, sau sự việc đó dường như Bạch Cửu Dương cũng ngừng lại việc ra tay với những đệ tử trong tông môn, dù vậy đám đệ tử trong tông môn cũng đã sợ mất mật, đệ tử mạnh thì không nói những đệ tử yếu hơn Bạch Cửu Dương cơ bản sợ hắn như gặp ôn thần.
Thở dài một tiếng, nữ tử vuốt nhẹ nết nhăn trên ống tay áo đồng thời cũng ngừng lại những suy nghĩ.
Tông chủ đại nhân đặt nhiều niềm tin vào hắn như vậy, nàng không mong hắn sẽ đền đáp tông chủ bao nhiêu, chỉ cần tâm tư của hắn không làm hại đến Cổ Nguyệt Ma Môn đã là tốt lắm rồi.
Mà lúc này, tông