Nhất Vô Niệm hít một hơi thật sâu ngẩng đầu lên nhìn hư không thêm một lần nữa, chỉ thấy lôi kiếp trên đỉnh đầu đã tán đi.
Kiếp vân tan rã hướng tới phía Nhất Vô Niệm buông xuống, nhanh chóng bao phủ cả người của hắn lại.
Rất nhanh!
Kiếp vân tan biến hết, ánh sáng quang mang lại một lần nữa chiếu sáng Tuyệt Mạc Hoang Nguyên.
Cảm thụ cơ thể tràn ngập năng lượng Nhất Vô Niệm liền hài lòng, mặc dù lôi kiếp trải qua phút cuối có chút bất ngờ thế những hắn vẫn an ổn vượt qua, cũng không có bị thương nghiêm trọng.
Đây là một điều đáng mừng.
Gây ra động tĩnh quá lâu Nhất Vô Niệm không dám ở nơi đây lâu cấp tốc tế ra phi kiếm bay đi, chỉ để lại một đạo quang mang nhàn nhạt phía chân trời.
Trở thành Kim Đan làm cho Nhất Vô Niệm vô cùng vui sướng, hắn cấp tốc bay trở về tông môn, lần này không cần phải ra ngoài nữa rồi.
Bất quá, không hiểu sao trong lòng của hắn có một nỗi băn khoăn gì đấy không nói nên lời, vừa ngự kiếm vừa suy nghĩ thế nhưng hắn vẫn không tìm được câu trả lời.
“Chắc bản thân bước vào Kim Đan cho nên có chút hưng phấn không quen mà thôi.” Nhất Vô Niệm sau một hồi suy tư không ra được đáp án, không nghĩ ngợi nhiều nữa bèn tự lẩm bẩm một câu.
Bỏ qua hết dòng suy tư này qua một bên, Nhất Vô Niệm một đương ngự kiếm trở về Huyền Đan Tông.
Nửa ngày sau, Nhất Vô Niệm dùng tốc độ cực nhanh của mình xuất hiện trong phạm vi quản lý của Huyền Đan Tông.
Trước khi trở về, Nhất Vô Niệm theo như một thói quen mua một con vịt quay thơm phức cùng một vò tửu mang về hiếu kính sư tôn.
Không nhanh không chậm hắn liền thấy được cửa chính của Huyền Đan Tông, bất quá hắn cũng không có ngừng lại mà ngự kiếm đi tới tận cửa sơn môn.
Đúng vậy, hắn không che giấu việc ngự kiếm.
Bởi vì hắn đã cảm thấy không cần thiết nữa, tu vi bên ngoài của hắn đã hiển hiện khí tức tu vi Trúc Cơ Kỳ.
Không sai, hắn đã ẩn giấu đi tu vi của bản thân xuống còn Trúc Cơ Kỳ.
Đây đã là thói quen điệu thấp qua bao nhiêu năm, nhất thời cũng khó lòng thay đổi được.
— QUẢNG CÁO —
“Ồ, vị sư huynh này… ơ, Vô Niệm huynh đệ!” Mấy vị đệ tử thủ hộ sơn môn phát hiện tu sĩ ngự kiếm đi tới nhất thời định hành lễ, bất quá khi nhìn rõ là ai thì không khỏi giật mình.
“Ha ha, mấy vị huynh đệ vất vả rồi.
Lần này có chút việc, đợt sau liền mời mọi người đi tửu lâu.” Phát hiện mấy người bọn họ có chút ngượng ngùng, có thể do hắn đã bước vào Trúc Cơ Kỳ.
Bất quá, Nhất Vô Niệm cũng không nói thêm nhiều khách sáo mấy câu rồi rời đi.
“Vị đồng môn này của chúng ta quả thật tính tình rất dễ chiujm ban đầu ta còn tưởng thiên phú không tốt, giờ nhìn lại người ta đã trở thành Trúc Cơ Kỳ rồi.
Đã vậy tính cách cũng không kiêu ngạo, đối với mấy người chúng ta đều như trước.
Thật có chút cảm động.”
Một tên đệ tử bên phải nhìn bóng lưng của Nhất Vô Niệm, cười nói.
“Chứ sao nữa, mà giờ phải gọi là Vô Niệm sư huynh.
Đúng rồi, ngươi biết người nọ là đệ tử phong nào không?” Một tên đệ tử bên trái hỏi ngược lại.
Bị đồng môn hỏi vấn đề này, nhất thời mấy người khác lộ ra vẻ trầm mặc, cuối cùng vẫn là đệ tử đầu tiên nói chuyện, lên tiếng: “Có vẻ như người nọ chưa từng nói ra vấn đề này…”
Nhất Vô Niệm đương nhiên nghe thấy mấy người này nói chuyện, thế nhưng cũng không quá để ý.
Hắn nhanh chóng cất bước đi trở về Trấn U Minh.
Không tốn bao nhiêu thời gian, Nhất Vô Niệm đã xuất hiện trước cửa kết giới Trấn U Minh, sau một vài giây mở thông đạo hắn liền vào Trấn U Minh.
Trong lòng Nhất Vô Niệm thở ra một hơi, cuối cùng cũng trở về nhà.
Không vội trở về động phủ mà hắn hướng tới phía trên đỉnh núi, lần này hắn quyết định ngự kiếm cho nên chỉ tốn vài hơi thở thời gian liền xuất hiện ở trong phạm vi động phủ sư tôn Lăng Không.
Thu hồi phi kiếm, Nhất Vô Niệm đi vào bên trong động phủ sư tôn.
Ngay khi hắn vừa đi vào đã nhìn thấy sư tôn ngồi chờ hắn, trên tay còn đang lắc lắc nhẹ ấm trà, nhìn tình huống coi bộ người vừa mới pha chế.
“Đệ tử Vô Niệm tham kiến sư tôn!” Nhất Vô Niệm như cũ hành lễ đối với Lăng Không.
— QUẢNG CÁO —
Lăng Không cười nhẹ khoát tay áo, nói: “Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, không cần phải như vậy.” Lắc đầu vài cái, lão mới hỏi: “Lần này ra ngoài thời gian không dài nhỉ?”
“Đúng vậy thưa sư tôn, đệ tử ra ngoài giải quyết chút việc, cơ duyên đại phát thuận lợi tiến vào Trúc Cơ.” Nhất Vô Niệm mở