Tần Vũ nửa quỳ ghé vào trên giường, miệng và hậu huyệt đều bị phân thân thô to của nam nhân thao lộng. Thân thể trắng nõn hiện rõ sự đơn bạc, gầy yếu bị hai nam nhân ép ở giữa va chạm có chút lay động. Toàn thân phủ một tầng mồ hôi tinh mịn.
“Tiểu Vũ…..ngậm sâu thêm một chút…..” Kim Y nắm lấy đầu Tần Vũ, đem lửa nóng ở dưới khố gian đỉnh vào chỗ sâu trong yết hầu y.
“Ô…” toàn bộ khoang miệng bị phân thân thô to nhồi vào, hô hấp bị ức chế, cánh mũi chỉ còn lại nồng đậm hương vị nam tính của Kim Y. Tần Vũ phát ra tiếng nức nở khó chịu, nước miếng không thể nuốt xuống theo khóe miệng chảy xuống giường.
“Kim Y, cậu đừng dùng sức như vậy, Tiểu Vũ sẽ khó chịu. Trời ạ……..Tiểu Vũ……..không cần co rút nhanh như vậy…….” Địch Nhã ở phía sau Tần Vũ mặt nhăn mày nhíu nhắc nhở Kim Y, nhưng phân thân bị hậu huyệt không ngừng co rút nhanh hơn. Nhịn không được rên rỉ, đem cánh mông hướng hai bên mở một chút càng thêm tiện cho phân thân của mình trừu sáp.
“Địch Nhã, vậy anh rời khỏi đi để Tiểu Vũ cho tôi!” Kim Y nhìn đến biểu tình hưởng thụ của Địch Nhã không khỏi sinh khí, không có biện pháp, ai bảo hôm nay đến lượt Địch Nhã ở mặt sau? Tuy vậy vẫn đem phân thân rời khỏi một chút để Tần Vũ có không gian thở dốc.
Hai tên ngu ngốc này đang làm cái quái gì vậy, loại thời điểm này mà còn so đo được! Tần Vũ thật muốn cắn đứt một căn lại dùng hậu huyệt ép đứt căn phía sau, trực tiếp đem mệnh tử của hai tên này đi đời luôn cho rồi.
Tần Vũ ngậm lấy phân thân của Kim Y liên tục hút vào rồi lại hơi mở miệng ra, tùy theo tần suất trừu sáp ở hậu huyệt của Địch Nhã mà phun ra nuốt vào phân thân của Kim Y.
“Ngô……Tiểu Vũ, thật thoải mái a………Cứ như vậy………..lại hấp thêm lần nữa………” phân thân của Kim Y bị Tần Vũ dùng miệng lưỡi hàm lộng, thoải mái nheo lại ánh mắt, ghen tị và bất mãn với Địch Nhã vừa lúc nãy đã sớm tan thành mây khói, hai tay xuyên qua