Khi Tần Vũ tỉnh dậy, ánh nắng xuyên thấu qua bức màn thật dày làm cho căn phòng sáng rực rỡ. Y nhìn đồng hồ ở trên tường, đã là giữa trưa rồi.
Quả nhiên, sinh nhật năm nào cũng đều phải ngủ thẳng đến trưa ngày hôm sau mới có thể tỉnh lại được. Tần Vũ nhớ lại tối qua ba người gần như điên cuồng làm tình cả đêm. Lúc bắt đầu Tần Vũ còn nhớ mình bị trói ở trên ghế đặt trước gương, Địch Nhã và Kim Y dùng mát xa bổng đùa giỡn hậu huyệt của y. Tần Vũ từ trong gương nhìn rõ toàn bộ quá trình mình bị hai người đó đùa giỡn tới bắn tinh. Sau đó cởi bỏ trói buộc trên ghế, côn th*t của Địch Nhã và Kim Y lại phân biệt cắm vào miệng và hậu huyệt của y. Hai nơi không ngừng bị trừu sáp. Đến lúc Tần Vũ đã muốn mơ màng trầm luân, khoang miệng lại tràn ngập mùi tinh dịch, bên trong hậu huyệt cũng ẩm ướt dính dấp đầy tinh dịch của nam nhân….
“Tiểu Vũ, dậy rồi sao ” Kim Y đẩy cửa đi vào phòng ngủ, nhìn thấy Tần Vũ đã mở mắt liền đi đến bên giường, cúi xuống hôn y.
“Ngô…eo đau quá đi …” Tần Vũ cũng hôn lại Kim y. Vừa cử động thân thể chuẩn bị ngồi dậy lại bị cơn đau nhức từ eo truyền tới khiến y hơi hơi nhíu mày.
” Có thể là do tối hôm qua làm lâu quá, chỉ có thắt lưng đau thôi sao? Phía sau có cảm thấy không thoải mái không? Tiểu Vũ, xoay người nằm sắp xuống cho anh kiểm tra phía sau chút nào ” Kim Y khẩn trương hỏi, tay đã vươn đến eo giúp Tần Vũ nhẹ nhàng xoa xoa.
Tần Vũ xốc chăn lên lộ ra thân thể trần trụi, xoay người ghé lên giường, mông hơi nâng lên một chút.
“Không bị sưng, chỉ có chút hồng thôi. Bên trong có đau không?” Nhìn đến huyệt khẩu nguyên bản là màu hồng phấn mà do bị ma sát quá độ khiến cho nhan sắc trở nên thâm hơn một chút, nhưng vẫn như trước không bị sưng khiến cho Kim Y thở phào nhẹ nhõm. Hắn vươn ngón tay sát nhập vào hậu huyệt, dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng cọ xát nội bích.
“Không….không đau………Kim Y……..đâm….đâm mạnh một chút…a….thật thoải mái…ưm….” hậu huyệt bị thao cả đêm nên còn rất mẫn cảm. Kim Y chỉ mới hơi chút vỗ về chơi đùa Tần Vũ liền không tự chủ được co rút hậu huyệt kẹp chặt lấy ngón tay của hắn, cúi đầu vào trong gối bắt đầu rên rỉ.
“Tiểu Vũ, Địch Nã đã chuẩn bị cơm trưa rồi. Chúng ta xuống ăn cơm đã