Edit: Dưa Hấu
Beta: Mễ Mễ
_______________________________________
Trì Oánh đột nhiên đứng lên, buột miệng thốt ra: "Alice!"
Suy đoán lúc trước của cô là đúng, Alice cào người nào chính là ám chỉ đến cái chết!
Chỉ là cái chết này đến lúc nào lại khó mà nói, lúc trước nó cào Lạc Minh Dịch, nhưng mà Trì Oánh biết được là khoảng thời gần đây Lạc Minh Dịch sẽ không chết, bởi vì ngày mà anh ta tử vong đã xác định được.
Truyền thuyết nói rằng mèo có khả năng thông linh, nhưng hành động của Alice đã không thể dùng từ thông linh để mà hình dung, quả thực giống như là đại diện cho sứ giả của địa ngục.
Nghe được chữ "Alice" này, Lạc Minh Dịch theo bản năng mà ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh, không thấy Alice mới bình tĩnh hạ tâm xuống được, nhíu mày nói: "Cô nhắc nó làm gì? Đó là con mèo vong ân phụ nghĩa, tôi cứu mạng nó, vậy mà nó thấy tôi liền cào......"
Trì Oánh không cho là đúng, "Lucy muốn dùng Alice để giao dịch, bà ấy cũng sẽ không giết Alice, mà anh không có phái người đi cứu nó, nó cũng sẽ không chết, cùng lắm thì tiểu thư Smith dùng một số tiền lớn một chút, bà ấy cũng không thiếu chút tiền này."
Lạc Minh Dịch "Hừ" một tiếng, "Cô thì biết cái gì? Cái người hầu gái kia đem Alice nhốt ở trong một cái rương, nếu không phải A Hải đến kịp thời, Alice đã bị ngộp mà chết."
Trì Oánh nghĩ thầm Alice mới không phải kẻ vong ân phụ nghĩa, anh cứu nó, nó liều mạng nhắc nhở anh để báo ân, chỉ là anh không hiểu thôi.
Trong lòng bỗng nhiên dâng lên một suy nghĩ: Nếu ngày nào đó tiểu thư Smith thật sự không còn nữa, cô ngược lại rất muốn nhận nuôi dưỡng Alice.
......!
Sau khi xuống máy bay, công ty phái xe tới đón Lạc Minh Dịch về nhà, Trì Oánh cùng anh ta không tiện đường, tự mình lái xe về nhà.
Sau khi về nhà sau cô kiểm tra thiết bị nhiếp ảnh một chút, ngày hôm sau cón phải đi chụp ảnh cho Đường Tiễn, cũng không thể để xảy ra chuyện rắc rối.
Nghĩ đến ngày hôm sau có thể nhìn thấy Lạc Minh Dịch mặc đồ con gái, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười hết sức ngu ngốc.
Váy của LO sao......!
Cô gọi điện thoại hỏi Na Na một chút có thể cho mượn váy hay không.
Na na trả lời: "Có vài cái có thể mượn, có vài cái tôi đặc biệt thích thì không thể mượn, cô muốn mặc để chụp ảnh sao?"
Trì Oánh lắc đầu, "Không phải tôi mặc, tôi mượn dùm......!một người bạn, không phải dùng để chụp ảnh, để mặc bình thường, chỉ mặc một ngày thôi."
Na Na chần chờ một chút, "Dáng người của cô cùng với tôi không sai biệt lắm, ngươi dáng người bạn của cô thế nào? Số đo của tôi cô ấy có thể mặc không vừa đó? Hơn nữa váy củaLO rất phức tạp, bên trong có váy căng, mặc vào cái gì cũng làm không được, không thích hợp để mặc hằng ngày, làm dơ một chút cũng không giặt rửa sạch được.
Nếu bạn cô muốn thì có thể mặc váy của LO phong cách hằng ngày, không cần đặt làm, có đủ loại kích cỡ, cô chỉ cần báo số đo, tôi sẽ giúp cô chọn một bộ kiểu dáng thông thường......!coi như cho cô, dù sao cũng không quá mắc.
Tôi bình thường cũng hay mua để mặc, có thể mua được với giá thấp nhất."
Trì Oánh gật đầu, "Được, sau này tôi chụp cho cô một bộ ảnh xem như trả tiền váy......!Đúng rồi, tôi cũng cần cả tóc giả."
Na Na cười hắc hắc, "Đừng keo kiệt như vậy, ít nhất phải hai bộ chứ? Tôi đặc biệt thích ảnh cô chụp, hơn nữa hậu kỳ của Tiểu Hà quả thực là hoàn mỹ! Bất quá nghe nói cô từ chức rồi, Tiểu Hà nhất định rất luyến tiếc cô đi?"
Trì Oánh nghĩ thầm Tiểu Hà chẳng những không có luyến tiếc, mà còn mỏi mắt trông mong mà chờ cô giúp giới thiệu bạn trai phú nhị đại đây.
Chuyện áo váy giải quyết xong, chuyện tiếp theo cần phải làm là đi chuẩn bị lễ vật cho "Gió Núi".
Cô tìm hiểu tư liệu của "Gió Núi" một chút, bỗng nhiên phát hiện ngày mai chính là sinh nhật của "Gió Núi".
Như vậy cái lễ vật này liền tương đối đặc thù, chẳng những là tạ lễ, mà còn là quà sinh nhật.
Trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên đưa lễ vật gì mới tốt.
"Gió Núi" là trưởng bối, lễ vật phải suy xét đến trưởng bối yêu thích những gì, hơn nữa bà ấy còn là một thổ hào, ánh mắt nói vậy càng thêm bắt bẻ.
Cô suy nghĩ thật lâu, mới cắn răng một cái đem báu vật mà mình trân quý đem ra.
《 Hung khí biến mất 》Bản đầu tiên do MK đích thân ký tên.
MKcũng không tổ chức hoạt động ký tặng, muốn có được một cuốn được bà ấy ký tên cũng vô cùng khó khăn.
Quyển sách này là cuốn sách đầu tiên mà MKxuất bản, tính đến nay đã có hơn hai mươi năm, lúc ấy bà ấy còn chưa có nổi danh, bởi vậy tại thời điểm đó quyển sách ra mắt lần đầu tiên chỉ ấn hành hai ngàn quyển, lúc ấy bà đều ký tên cho mỗi quyển sách.
Trì Oánh hao phí sức lực rất lớn mới đoạt được quyển sách này, vẫn luôn xem thành bảo bối mà cất chứa.
Vốn là bất luận như thế nào cũng luyến tiếc tặng cho người khác, bất quá tình huống hiện tại có chút không giống nhau, bởi vì cô bỗng nhiên biết được MK chính là mẹ kế của Lạc Minh Dịch.
Cho nên cô có cơ hội nhìn thấy MK phiên bản người thật còn muốn trực tiếp xin chữ ký, nên mới nguyện ý miễn cưỡng bỏ ra thứ bản thân yêu thích là bản 《Hung khí biến mất 》 đã được ký tên này, đưa cho "Gió Núi" cũng là người thích MKgiống cô, bà ấy khẳng định sẽ thích.
Cô cẩn thận mà đem cuốn sách lên bỏ vào hộp giấy, nghĩ đến ngày mai chính là sinh nhật "Gió Núi", trong lòng vừa động, đi vào phòng bếp, nướng một chút bánh quy, để cho nguội rồi bọc lại, cũng bỏ chung vào hộp giấy.
Kỹ thuật nấu cơm của cô chẳng ra gì, chỉ duy nhất khả năng nướng bánh quy là có thể mang ra ăn được.
Làm tốt mọi thứ thì trời cũng đã tối đen, cô đặt chuyển phát nhanh lại đây lấy quà, nhân viên chuyển phát nhanh nói buổi sáng ngày mai là có thể đưa đến trong tay người nhận.
......!
Ngày kế Trì Oánh đi làm, thời điểm đi ngang qua cửa phòng trà nước nghe được có người nhỏ giọng nói thầm.
"Tôi nói cho cô biết, tôi nghe nói a......!trợ lý mới tới kia cùng với Lạc tổng đi ra ngoài một chuyến, cô đoán thế nào? Lạc tổng thế mà kêu phòng tài vụ thưởng cho cô ấy 50 vạn!"
"Con mẹ nó! Đi ra ngoài có một chuyến mà 50 vạn? Hay là......"
"Coi như thật sự ngủ một đêm cũng không đáng giá nhiều tiền như vậy chứ? Người phụ nữ này cũng quá tâm cơ, mới đó mà đem Lạc tổng của chúng ta ăn đến gắt gao."
"Cẩn thận một chút đi, cũng đừng để cho cô ta nghe thấy......"
Người nói chuyện vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Trì Oánh đã đứng ở phía sau bọn họ, mỉm cười nhìn bọn họ.
Người nọ đang muốn giải thích chút gì đó, Trì Oánh đã đi qua, hoàn toàn không có ý muốn trả lời ý tứ của bọn họ.
Tâm tình của cô lúc này vô cùng tốt, 50 vạn tiền thưởng cũng không phải là một con số nhỏ, kiếm được số tiền này đương nhiên là làm