Edit: Dưa Hấu
Không bao lâu, liền đến phiên Trương Soái lên sân thi đấu.
Trì Hàn đã thay trở về quần áo thông thường, cậu ấy đi đến phía sau Trì Oánh, nhìn hai gã tuyển thủ đang ở trong sân thi đấu rồi nói: "Cái người nước ngoài kia tên là Tái Lâm, anh ta đang xếp hạng ba, em đã xem anh ta thi đấu, còn cùng với huấn luyện viên cùng nhau nghiên cứu qua đấu pháp của anh ta, rất lợi hại.
Bất quá chúng em không phải cùng một cấp bậc, cho nên không có cơ hội gặp gỡ.
Hơn nữa anh ta là người nước ngoài, em cũng không có cách nào cùng anh ta giao lưu."
Thi đấu quyền anh sẽ dựa theo cân nặng để phân cấp thi đấu, cân nặng Trì Hàn nhẹ hơn Tái Lâm rất nhiều, cho nên là sẽ không được sắp xếp thi đấu với nhau.
Trình độ của Trì Hàn là tốt nghiệp tiểu học, trình độ tiếng Anh của cậu ấy thậm chí còn kém hơn Trì Oánh, nếu là ở hậu đài gặp phải Tái Lâm, cũng nói không được đến một câu.
"Không phải có cái loại thi đấu không quá chính quy sao?" Trì Oánh hỏi.
Cô nghe nói loại địa phương này ở ngoại quốc có rất nhiều chỗ thi đấu quyền anh phi pháp, hơn phân nửa là có tính chất đánh bạc.
Trước kia ở trong điện ảnh có nhìn thấy qua, trong đó tuyển thủ quyền anh thường xuyên sẽ bởi vì loại này thi đấu không chính quy này mà chết ở trên sân thi đấu, mà dưới khán đài người xem ngược lại sẽ càng thêm hưng phấn.
"Bắc ca không cho em tham gia loại thi đấu đó." Trì Hàn nói, "Anh ấy nói không chính quy, cũng sẽ không an toàn."
Trì Oánh nói: "Tính ra hắn có lương tâm."
Cô vẫn luôn lo lắng Mục Bắc cũng để cho Trì Hàn đi tham gia loại thi đấu ngầm này để kiếm tiền, bất quá xem ra cô là lo lắng quá nhiều.
Mục Bắc hẳn là một người giám đốc đứng đắn, sẽ không để Trì Hàn làm ra chuyện gì nguy hiểm.
Lúc này, trận thi đấu bắt đầu.
Tái Lâm vừa lên tới liền chủ động tấn công, anh ta mỗi một quyền đều nhắm chuẩn vào mặt của Trương Soái, mỗi một đấm xuất ra đều mang theo tiếng gió vù vù, quyền vừa nhanh vừa mạnh, Trương Soái vốn dĩ ngay cả kỹ thuật cũng không bằng người ta, nên đối mặt với đối thủ cường đại xếp hạng ba thế giới, rất nhanh liền khó có thể chống đỡ nỗi, trốn trái tránh phải, hoàn toàn không có ý tứ tấn công.
Lúc này, Tái Lâm đánh một cái quyền mạnh mẽ về hướng bả vai của Trương Soái, Trương Soái trực tiếp liền nằm trên mặt đất, cau mày, nhìn dáng vẻ muốn giãy giụa như bò dậy.
Trì Oánh nghĩ thầm người này là một diễn viên lão làng, khẳng định anh ta sẽ không bò dậy.
Chỉ là ở màn cuối, dù sao cũng phải giả bộ ra bộ ra dáng.
Bằng không các fans xem thấy anh ta bị đánh một chút cũng không dám tiến lên, còn không phải fans đang sôi nổi biến thành antifans sao?
Kỹ thuật diễn của anh ta so với Brent khá hơn nhiều, đầy mặt đều là biểu cảm với ý tứ "Đỡ tôi lên, tôi còn có thể đánh tiếp", nhưng mà bàn tay chống đỡ trên mặt đất giống như là tay đi mượn, như thế nào cũng không nhấc lên được.
Trọng tài ở thời điểm Trương Soái ngã xuống đất liền bắt đầu đếm giây, mới vừa đếm hai số, việc mọi người không tưởng tượng được đã xảy ra.
Tái Lâm đột nhiên nhào về hướng Trương Soái, cưỡi ở trên người anh ta, hướng nắm tay lên trên đầu hắn mà mạnh mẽ đánh.
Hơn nữa dùng sức vô cùng lớn, một quyền lại đánh tiếp một quyền, Trương Soái trên đầu liền bắn ra máu me.
Trương Soái cũng ngây ngốc, liên thanh dùng tiếng Anh hô to vài câu.
Trọng tài bị tình huống đôi mắt đột phát dọa cho ngây người, ngẩn ra vài giây mới vội vàng đi kéo Tái Lâm ra, trong miệng nói một tràng tiếng Anh dài thoòng.
Tái Lâm lớn tiếng mà dùng tiếng Anh rống giận cái gì đó, thoạt nhìn tức giận vô cùng, dường như anh ta đang nổi cơn điên, đối với đầu của Trương Soái không ngừng ra quyền, trên mặt biểu tình dữ tợn vô cùng đáng sợ.
Thời điểm bắt đầu Trương Soái còn nỗ lực nói vài câu tiếng Anh ý muốn khuyên can, nhưng lúc sau bị đánh mấy quyền liền không còn động tĩnh gì nữa.
Sau khi bảo an phản ứng kịp mới hoang mang rối loạn từ dưới khán đài chạy lên, vài người hợp lực lại mới miễn cưỡng kéo Tái Lâm ra được.
Trên mặt Trương Soái tất cả đều là máu, nằm sóng soài trên mặt đất đã không còn nhúc nhích nữa.
Một màn này làm cho toàn bộ khán giả trong sân thi đấu đều sợ ngây người, dưới đài truyền đến tiếng thét chói tai, loạn thành một mảnh.
Khán giả nhát gan liền đứng dậy rời đi, nhưng vẫn có không ít khán giả hiếu kỳ biểu hiện thật sự rất hưng phấn, thậm chí có người dùng tiếng Anh hô to lên.
Trì Oánh nhìn đến ngây người, cô ngàn vạn lần không nghĩ tới sẽ là kết quả cái dạng này.
Đây là trong lúc thi đấu chính quy mà làm ra chuyện như vậy, Tái Lâm bị điên rồi sao? Anh ta không cần tiền đồ của chính mình nữa sao?
Tuy rằng cô không rõ ràng lắm hậu quả, nhưng phỏng chừng bị cấm thi đấu là không chạy đi đâu được? Rốt cuộc có cái thâm thù đại hận gì mà anh ta mới có thể không lý trí như vậy a?
"Tái Lâm vừa rồi nói gì vậy?" Trì Hàn hiển nhiên cũng vô cùng khiếp sợ, bất quá cậu ấy nghe không hiểu tiếng Anh, cho nên lời nói của Tái Lâm vừa rồi cậu ấy nghe không hiểu, liền đem ánh mắt nghi hoặc quay đầu hướng về phía Trì Oánh.
Trì Oánh lại đem đồng dạng ánh mắt quay đầu hướng về phía Lạc Minh Dịch —— cô nghe cũng không hiểu.
Lạc Minh Dịch đối với một đôi chị em kiến thức nát bét này thực cạn lời, chỉ có thể giải thích, "Anh ta nói Trương Soái ngủ với bạn gái của anh ta."
"A chuyện này......" Trì Oánh nghe anh ta nói như vậy liền hiểu rõ đại khái sự tình và tình huống.
Nguyên lai là Trương Soái ngủ với bạn gái của Tái Lâm, Tái Lâm mới có thể nổi điên lên mà đánh anh ta như vậy.
"Vừa rồi Trương Soái có phải cũng nói một câu gì đó đúng không......" Trì Hàn nhỏ giọng nói.
"Hắn nói, bạn gái anh là người nào a? tôi không có cưỡng ép bất kỳ ai làm việc gì......!Đều là các cô ấy chủ động a! Không liên quan gì đến tôi..." Lạc Minh Dịch nói.
Trì Oánh: "......"
Hoá ra hắn ngủ với không chỉ một người, cho nên căn bản không nhớ được là người phụ nữ nào?
Lạc Minh Dịch lạnh lùng mà nói: "Muốn dựa vào giá trị nhan sắc để lăn lộn ở giới thể dục thể thao sao......"
Trì Oánh thở dài, "Không chỉ như thế, còn ngủ nát......!Tuy rằng rất thảm, nhưng cũng là......!rất xứng đáng."
Cũng không phải một người có thể nhận được sự đồng tình.
Lúc này, một thanh âm ở phía sau Trì Oánh vang lên.
"Ai, các người ở chỗ này vui sướng khi người gặp họa cái gì a?" Tần Tư Ngữ vừa nói xong đã đi tới nơi, "Tôi bị tổn thất không ít tiền đâu!"
Cô nhún vai, "Tôi đã khuyên hắn phải kiểm điểm lại hành vi của mình, không nên ngủ loạn như vậy, cậu ta không nghe......!xảy ra chuyện chứ sao?"
Trì Oánh nói: "Tôi cảm thấy cô cũng rất vui sướng khi người gặp họa."
Tần Tư Ngữ cười, "Đúng là như vậy, tôi luôn chướng mắt loại đàn ông cặn bã này.
Lựa chọn đầu tư cho Bay Lượn là mắt tôi bị mù, coi như mua một bài học đi.
Trương Soái bị đánh thành như vậy, tuy rằng không chết được, nhưng mặt thì cũng bị huỷ rồi......!Cậu ta chính là vận động viên dựa vào mặt để kiếm cơm mà!"
Trì Oánh gật gật đầu.
Cạnh tranh torng thể thao chính là thực