Nam Việt mơ màng cảm nhận cơ thể mình có một ngọn lửa đang bốc lên.
Ngọn lửa này không thiêu đốt huyết nhục gây thương tích mà nó làm cho cảm trí hắn có sự khó chịu.
Khi Nam Việt mở mắt ra trước mắt hắn là một thiếu nữ tuổi trẻ đang không ngừng đem “trường thương” của hắn lau chùi.
Cảm giác khó chịu khiến hắn cần phải phát tiết.
Hồn lực vận chuyển gây áp lực lên đầu của thiếu nữ.
“ Ở um um...”
Thanh âm nghẹn họng của thiếu nữ vang lên.
Chỉ thấy đôi môi anh đào của nàng ngậm lấy dị vật của nam nhân.
“Thoải mái” Nam Việt nhẹ giọng nói.
Thiếu nữ có chút hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn về phía Nam Việt.
Chỉ thấy nét mặt co lại của hắn, nàng lập tức hoảng sợ cắn vào côn thịt.
“A a” mặc dù vị trí thiếu nữ cắn là điểm yếu hại của nam nhân thế nhưng với độ cứng cáp của thân thể được tu luyện nghiêm khắc thì nó vẫn quá cứng so với răng của nàng.
“Ta chỉ..
Ta chỉ bôi thuốc cho ngươi thôi.” thiếu nữ lắp bắp nói.
Nam Việt ngồi dậy kéo quần lên nhìn về phía thiếu nữ nói
“Sờ đã không?”
“Ngươi...!ngươi” thiếu nữ cà lăm đáp
“Đây là đâu vậy?” Nam Việt hướng về phía trong thức hải truyền âm Lục Vũ
“Một khu vực giáp ranh giữa chiến trường cổ đại, Phong Yên Hải, Lục Phong Sâm Lâm.
Tòa thành này gọi Trường Sa Thành, xung quanh có Hoàng Sa Thành, Lý Sơn Thành, Côn Đảo.
Các hòn đảo này được xây dựng sau trận thiên tai vừa qua.
4 tòa thành này được xây trên bốn đảo lớn của khu vực xung quanh còn có những hòn đảo khác nhỏ hơn.
Quần đảo này được gọi Tĩnh Linh Quần Đảo.
Nơi đây trừ yêu thú phi hành thì những chủng tộc khác tu vi cao hơn nữa cũng không thể phi hành qua.
Kể từ khi ngươi hôn mê nha đầu này đã chăm sóc cho ngươi rất tận tình.”
Nghe vậy Nam Việt đôi mắt lóe nên tinh quang.
Không thể phi hành trên khu vực hải đảo đồng nghĩa với việc phải dùng tàu thuyền hoặc hải thú để di chuyển.
Không trung nói như vậy sẽ được an toàn, còn dưới mặt đất và đại dương chỉ có hải thú và vài sinh vật khác mà thôi.
“Này tiểu tử kia ngươi là ai?” một nam tử béo phì nước vào phòng chỉ vào Nam Việt nói
“Hắn là ai liên quan gì đến ngươi.” thiếu nữ tiến lên đáp
“Ai cho phép ngươi nói” một trung niên nam tử bước ra, linh khí phóng ngoại ép đến thiếu nữ
Phụt!
Khóe miệng chảy ra máu, dù sao nàng chỉ là Tụ Khí cảnh thất tinh mà đối phương đã là Khí Hải cảnh cấp bậc.
Nam Việt thấy vậy nâng lên tay phải, quyền khí ngưng tụ mà đến đập thẳng vào bụng trung niên nhân.
“Phốc”
Trung niên nhân phun ra một ngụm máu bay lùi ra sau.
Đám người đi sau thiếu niên béo phì thấy vậy la toán lên.
“Giết người!”
Sau đó lập tức có thêm vài người tiến vào, tu vi đều từ Tụ Khí cảnh ngũ tinh đến Khí Hải cảnh.
“Diệu muội ngươi nên thức thời đi theo ta thì hơn nếu không tỷ tỷ ngươi ngày mai phải vào thanh lâu trả nợ đó!” thiếu niên béo phì trốn sau lưng đám người nói
“Cái này....” thiếu nữ run rẩy đáp
Tay trái Nam Việt nâng lên chộp lấy cổ áo của thiếu nữ kéo lùi về sau, mắt trái lộ ra ám kim tinh quang.
Không gian xung quanh trở nên vặn vẹo, sau đó Nam Việt biến mất vô tung vô ảnh cùng thiếu nữ kia trong sự ngỡ ngàng của đám người.
Thời Không Thần Đồng đệ nhất quyết! Không gian dịch chuyển.
Xuất hiện tại cửa ra vào, kim sa từ dưới đất trồi lên.
Chúng ngưng tụ lại thành tường đem những kẻ kia nhốt vào trong.
“ Ngươi có cần lấy đồ gì nữa không?” Nam Việt nói
“Ta muốn cứu tỷ tỷ.” Thiếu nữ hai mắt đỏ hoe nói.
Nam Việt co lại cơ mặt biểu cảm không muốn đi.
Thế nhưng Lục Vũ nói
“ Cứu nàng ta đi tỷ tỷ của nha đầu này sẽ cho ngươi bất ngờ.”
“Đi!” Nam Việt nhìn về phía thiếu nữ nói.
Dựa vào chỉ dẫn của thiếu nữ mất khoảng nửa canh giờ để cứu tỷ tỷ nàng.
Đến đây Nam Việt mới thấy điểm bất ngờ mà Lục Vũ nói đến.
Bốn khí phủ! Cô nàng tỷ tỷ của thiếu nữ này có bốn toà khí phủ.
Hơn nữa đều đạt đến bát phẩm.
Thứ tự của chúng lần lượt là quang, ám,phong,lôi.
Bốn loại thuộc tính chuyên dùng về tốc độ.
“ Bây giờ các ngươi đi đâu?” Nam Việt nói
“ Lục Phong Sâm Lâm” hai thiếu nữ đáp
Lục Phong Sâm Lâm so với Hoàng Uyên Sơn Mạch phải lớn hơn nhiều.
Nơi đây theo như