Hôm sau khi Cảnh Ngọc rời giường tiến về phía đại sảnh chủ thành.
Nàng hiện tại đương nhiệm người quản lí của Trường Sa thành.
Từng màn kí ức dần dần xuất hiện trong tâm trí khiến linh hồn nàng chịu đau đớn tột cùng.
Từng cảnh chém giết hiện ra, nữ nhân bị vô số nam nhân thi nhau chà đạp cưỡng bức.....!nam nhân thì bị lột da, luyện hồn....
“A” tiếng thét chói tai vang lên
Liễu Bích chạy vào chỉ thấy đôi mắt của Cảnh Ngọc vương đầy tơ máu.
Trên trán nàng xuất hiện hoa văn kì lạ, mà lúc này thân thể nàng cũng đã phát ra ma lực.
Tu vi của cảnh ngọc nhanh chóng tăng vọt từ Linh Nguyên cảnh nhị tinh sau khi song tu cùng Nam Việt thành Linh Nguyên cảnh đỉnh phong.
Thân thể nàng biến đổi, da thịt trở nên trắng hồng, eo thon, ngực nở....!tựa như phát dục lần thứ hai, bất quá lần phát dục này tương đối nhanh.
Một đạo lưu quang từ thân thể nàng phóng ra, nó có hình dạng một thanh ngọc kiếm chứa vô số loại hình năng lượng.
Giờ đây nàng tựa như một thiếu phụ trải qua sự đời, mái tóc nàng đã có vài sợi xen lẫn màu trắng vào giữa.
Đôi mắt vốn long lanh lại phủ thêm một lớp lạnh giá, một sự tàn nhẫn.
“Đồ Thần Điện - Diệt Tà Điện, Ngọc Thiên Lan ta tuyệt đối sẽ vì muôn dân Ma Thần Quốc báo thù!”
“Cảnh Ngọc, bổn tiểu thư tuyệt đối sẽ cho ngươi một thân thể mới vì vậy ngươi hãy chờ ta!”
Nói xong nàng nâng lên ngọc thủ thu lấy thanh ngọc kiếm trước mắt.
Hai tay kết ấn linh lực ngưng tụ thành một viên ngọc châu màu bạch kim đem thanh ngọc kiếm lưu giữ lại.
Sau đó ngọc kiếm dung nhập vào mi tâm nàng.
“Tiểu thư ngươi không sao chứ?” Liễu Bích nói
“Không sao, để tỷ phải lo lắng rồi!” Cảnh Ngọc nói.
“Được rồi tỷ cứ ra ngoài đi đừng lo cho ta, công việc nơi này còn cần giải quyết rất nhiều.” nàng nói tiếp
“Ừ! Mà tu vi ta tạm thời khôi phục đến Linh Nguyên cảnh rồi.” Liễu Bích nói
“Tốt quá!” Cảnh Ngọc nói
“À, Nam Việt tên kia vừa mang về bốn cái quan tài là pháp khí đẳng cấp cực cao.
Bên trong còn có 4 thân thể đang hôn mê.
Mà cả bốn thân thể đó hình như đều là nữ.” Liễu Bích nói
“Cảnh Ngọc ra đây đi có thứ muốn cho ngươi xem” thanh âm Nam Việt vang lên
Cảnh Ngọc cùng Liễu Bích nhìn nhau sau đó tiến ra ngoài.
Hai người đi đến quảng trường, Nam Việt ngồi gần đó quan sát bốn cỗ quan tài rất chăm chú vì vậy càng đi nhanh hơn.
“Cảm giác này.” Ngọc Thiên Lan trầm giọng nói
“Ui tay tiểu thư làm sao vậy?” một nha hoàn ở gần đó nói
Lúc này trên tay của Cảnh Ngọc xuất hiện một văn ấn kì lạ, nó phát tán ma lực ra xung quanh, khí thế của nó cực kì cường đại.
“Tứ!...!Tứ Linh Sứ!” Ngọc Thiên Lan nhìn vào hoa văn khắc trên quan tài thốt lên trong lòng.
Nam Việt quay mặt nhìn nàng, trực giác bảo nữ nhân này có điều bất thường.
Chỉ là Nam Việt cũng chẳng bận tâm, dù sao nàng cũng chẳng thoát khỏi khống chế của hắn.
“Linh Nguyên đỉnh phong rồi!” Lục Vũ nói
Đôi mắt hắn chuyển thành màu đỏ phát ra kim quang quang nhìn về phía Cảnh Ngọc tựa như nhìn một thiếu nữ khỏa thân.
Hồn lực ngưng tụ tạo thành một con mắt trên trán hắn.
Con mắt này một bên màu trắng bên còn lại màu đen.
Âm Dương Chân Hồn Nhãn.
Âm Dương Long Phượng Công tầng thứ ba Âm Dương Dung Hòa.
Lúc này có thể ngưng tụ ra Âm Dương Chân Hồn Nhãn nhìn thấu vô số sự việc hư huyễn.
Kết hợp cùng xích kim long đồng cử chỉ của Cảnh Ngọc bị Nam Việt quan sát gắt gao.
“Tứ Linh Sứ! Có phải là các ngươi không” Ngọc Thiên Lan thì thào nói nhỏ.
Bất quá linh hồn đạt đến vực cảnh như hắn muốn nghe lấy lời nói một người dù là đang hấp hối vẫn rất rõ ràng.
“Ồ! Song hồn a” Nam Việt nói với Lục Vũ.
“Cảnh Ngọc ở lại đay, những người còn lại ra ngoài đi.” Nam Việt nói
Liễu Bích nhìn về phía Cảnh Ngọc chỉ thấy đối phương gật đầu liền rời đi.
Hồn lực, long lực, bá khí các loại xuất hiện ép về phía Cảnh Ngọc.
Lập tức đối phương nâng lên tay ngọc ngưng tụ ra linh lực đem đối phương công kích ngăn chặn.
“Ngươi không phải Cảnh Ngọc!” Nam Việt nói
“Ta là Cảnh Ngọc mà! Ngươi bị làm sao thế!” Ngọc Thiên Lan đáp
“Khốn nạn hắn nghi ngờ mình rồi sao, đáng ghét tu vi chưa thể tăng đến Linh Vực nếu không tiểu tử này chết với bổn tiểu thư.” Ngọc Thiên Lan thì thầm trong lòng
“Ngọc Thiên Lan tỷ tỷ hắn cùng ta đã trải qua phu thê ân ái vì vậy...!vì vậy...!ta lúc vô thức bị hắn lừa phải gọi hắn là...” Cảnh Ngọc hướng về phía Ngọc Thiên Lan nói
“Gọi là gì?” Ngọc Thiên Lân gầm lên
“Lão....!Lão công” Cảnh Ngọc nói
“ Lão ....!công?” Ngọc Thiên Lan lặp lại
“Ồ! Hôm nay Ngọc Ngọc thân yêu sức khỏe không được tốt thì phải.” Nam Việt nói với giọng điệu lo lắng
“Đâu có ta vẫn khỏe mà!” Ngọc Thiên Lan đáp
“ Vậy sao? Ta thân ngươi thân thể có chỗ tỏa ra nhiều nhiệt khiến mồ hôi ướt hết y phục rồi.” Nam Việt đáp
“Đâu? Ướt chỗ nào?” Ngọc Thiên Lan ngây ngô trả lời
“Ở đây!” Nam Việt đặt bàn tay của mình lên hạ thể đối phương, đem thủy hỏa hai loại linh lực dung hợp khiên cho y phục đối phương ướt át.
“Là ngươi ư ư....” Ngọc Thiên Lan định đáp trả thế nhưng môi thơm liền bị Nam Việt khóa chặt
Roẹt!
Thanh âm y phục bị xé rách, sau đó là tiếng rên rỉ của nữ nhân cùng thanh