Một tuần sau .
Cũng là lúc Thanh Vân Tông lên đường rời đi.
Mặc dù khoảng cách địa lý từ hai tông cũng không tính là quá xa.
Nhưng khi Mỹ Uyển chuẩn bị rời đi, Vũ Hạo cũng có một chút thổn thức...
" Uyển Nhi tặng nàng cái này !!! "
Từ trong giới chỉ Vũ Hạo lấy ra một kiện đồ vật giống như một chiếc vòng cổ.
Chậm dãi vòng ra phía sau tự tay đeo cho nàng .
Chiếc vòng làm bằng ngọc bích rất đẹp, phụ nữ luôn là phái yêu thức cái đẹp.
Đương nhiên Mỹ Uyển nàng cũng không ngoại lệ , nàng nở một nụ cười hạnh phúc.
Bàn chân nhẹ nâng lên hôn mạnh vào Vũ Hạo , chân nàng rất dài, chênh lệch chiều cao so với Vũ Hạo cũng không quá đáng kể, ...
Được mỹ nhân thưởng cho một nụ hôn Vũ Hạo đương nhiên trong lòng cũng vui sướng không thôi ...!Anh Hùng ưa thích Mỹ Nhân , Vũ Hạo cũng không tính là Anh Hùng Hảo Hán gì cả nhưng phải công nhận một điều Mỹ Uyển chắc chắn là Mỹ Nhân Quốc Sắc Thiên Hương ...
" Đây là một kiện pháp bảo hình vòng cổ , nó không chỉ có mỗi đẹp không đâu.
Nàng chớ có coi thường nó !!! " Vũ Hạo nhẹ giọng nói .
" Đồ chàng tặng cho thiếp, cho dù là phàm vật thiếp cũng coi như bảo vật ...!" Mỹ Uyển mỉm cười nói .
Ôm nàng vào lòng Vũ Hạo chậm dãi nói tiếp .
" Công dụng của nó ngoài tôn lên vẻ đẹp cao quý của nàng ra, nó còn giúp nàng lúc nguy cấp bảo hộ 3 lần công kích từ cưởng giả Nguyên Anh Cảnh trở xuống.
Ngoài ra nó còn ẩn chứa một tia thần hồn của ta , nếu như nàng có nhớ ta thì nhìn ngọc cũng như nhìn thấy ta !!! "
Nghe thấy công dụng của chiếc vòng cổ này Mỹ Uyển cũng hơi kinh ngạc.
Có thể bảo hộ nàng khỏi công kích từ cường giả Nguyên Anh Cảnh tới 3 lần.
Chẳng khác nào Vũ Hạo đang cho nàng ba cái mạng cả , phải biết ở Hạ Du tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan Đại Viên Mãn mà thôi.
Điều này nói lên điều gì không cần phải quá dài dòng làm gì ...
" Linh Vân muội cũng có cái này ư !!! " mỉm cười ngọt ngào Mỹ Uyển nhìn Vũ Hạo nói trêu ghẹo.
" Đúng vậy, nhưng bất quá chiếc vòng cổ đó chỉ lưu lại một đạo thần hồn ấn kí của ta mà thôi.
Ta biết rằng một thế lực khủng bố sau lưng Linh Vân không thiếu một vài món bảo hộ cho nàng ấy đâu.
Nếu ta mà đem tặng thì chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ mà thôi !!! "
Tham lam hít thở mùi hương dễ chịu từ Mỹ Uyển , Vũ Hạo chậm dãi nói
" Cho nên ta cũng chỉ lưu lại một chút gì đó, để cho nàng ấy biết vẫn còn có một Vũ Hạo luôn ngày nhớ đêm mong nàng ấy là đủ rồi !!! "
Mỹ Uyển cũng không nói lời nào, chỉ khẽ hưởng thụ giây phút ngắn ngủi này bên nam nhân của mình.
Tuy nhiên tiệc vui nào cũng phải đến lúc tàn , nghe được kèn lệnh từ trên phi thuyền truyền xuống.
Nàng vẫn phải tạm thời rời xa ...
Nhìn chiến thuyền Thanh Vân Tông khuất dần nơi chân trời, Vũ Hạo cũng chỉ biết ngây người đứng đó.
Không ngờ rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà cậu đã phải chịu cảnh xa cách với hai nàng.
Nhưng bất quá nếu cậu muốn thì cũng có thể bất kì lúc nào cũng có thể gặp vì dù sao Mỹ Uyển cũng ở phạm vi trong Hạ Du.
Cho nên tâm tình cũng thả lỏng hơn so với lúc Linh Vân rời đi ...
" Tiểu tử không có gì phải buồn, muốn đường đường chính chính để nữ nhân ở cạnh thì trước hết phải có thực lực tuyệt đối.
Mà theo như ta thấy thì tiểu tử ngươi thiên phú quả thực là vạn cổ có một, cho nên là cố gắng lên....!" Lý Mạc Thông bên cạnh nhìn tâm tình như vậy của Vũ Hạo cũng chỉ lên vỗ vỗ vai an ủi.
Vũ Hạo cũng mỉm cười gật đầu, rồi nhanh chóng nói.
" Tông chủ ta có việc muốn nói !!! "
" Được !!! " Lý Mạc Thông cất giọng nói.
" Thời gian sắp tới ta nghĩ ta sẽ đi lịch luyện, du ngoạn khắp nơi.
Tìm kiếm cơ duyên cũng như muốn được mở mang tầm mắt , cho nên nhân tiện hôm nay ta muốn nói cho tông chủ là như vậy !!! " Vũ Hạo không nhanh không chậm nói .
" Ta có thể không cho ngươi đi được sao !!! " Lý Mạc Thông cười trừ nói.
Từ những lần tiếp xúc khi trước Vũ Hạo, ông đã biết cậu là một người có chí lớn.
Một nơi nhỏ bé như Thạch Hà Kiếm tông thì không thể nào đủ sức nuôi lớn một con Chân Long được.
Cho nên bắt buộc con Chân Long đó phải tự mình đi ra bên ngoài tìm kiếm thức ăn .
Nghe Lý Mạc Thông nói như vậy, Vũ Hạo cũng chỉ vuốt vuốt mũi mỉm cười.
Quả đúng như Lý Mạc Thông nói, cho dù có được ông đồng ý hay không thì Vũ Hạo cũng sẽ đi.
Dù sao với nhiệm vụ mà hệ thống đề ra, ở lại mãi nơi này cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì !!!
" Bao giờ thì ngươi đi !!! " không thấy Vũ Hạo đáp lời, Lý Mạc Thông cũng lên tiếng nói.
" Có thể là ngay ngày mai " Vũ Hạo nghiêm túc nói .
Nghe được đáp án từ Vũ Hạo, Lý Mạc Thông cũng chỉ thở dài, vỗ mạnh lên bờ vai của cậu.
Chậm dãi rời đi ...
...
Hà Thành .
" Đây là số linh thạch mà chúng ta đã trao đổi qua.
Tổng cộng là 30 vạn Thượng Phẩm Linh Thạch ...!mời công tử kiểm tra !!! " giọng nói nhẹ nhàng của Thanh Hằng quản lý vang lên nói.
Trước mặt nàng là gương mặt của một thiếu niên trẻ tuổi, khoảng chừng 19 20 tuổi.
Không ai khác đó chính là Vũ Hạo...
Vì muốn đi du ngoạn khắp nơi, trước hết là cần phải có linh thạch.
Trước đó số linh thạch mà Vũ Hạo có toàn bộ đã đưa cho đám người Vân Sơn cùng Lý Mạc Thông.
Cho nên hiện tại một xu dính túi Vũ Hạo cũng không hề có, nhưng bất quá điều này chẳng ảnh hưởng gì tới Vũ Hạo cả.
Với điều kiện điểm tích luỹ dư giả như hiện nay thì việc bỏ ra một ít điểm để đối lấy vài môn công pháp Địa Cấp làm vật trao đổi thì cũng không phải việc gì quá khó khăn.
Bỏ ra số điểm tích luỹ đáng kể để mua những tài nguyên tu hành cho hai nàng Linh Vân cùng Mỹ Uyển trước khi chia xa.
Thì giờ đây số điểm tích luỹ còn lại của Vũ Hạo cũng còn lại không hề ít khoảng chừng hơn 12.000.000 Điểm Tích Luỹ.
Có thể thấy lần tham gia Cấm Địa lần này tài phú mà Vũ Hạo thu hoạch cũng vô cùng là đa dạng ...
" Không cần kiểm tra, ta tin tưởng vào uy tín của Đại Nam Thương Hội.
"
Nhìn lấy số linh thạch này trong tray Vũ Hạo cũng không cần kiểm tra trực tiếp thu hồi luôn vào bên trong giới chỉ.
Điều này cũng làm cho Thanh Hằng càng đánh giá cao Vũ Hạo lên vài bậc .
Khoác lên áo choàng , Vũ Hạo chậm dãi bước ra khỏi Thương Hội...
...
Vài ngày sau ,
Sau khi rời khỏi Đại Nam Thương Hội, Vũ Hạo lập tức ly khai khỏi phạm vi của Thạch Hà Kiếm Tông tiến thẳng về phía khu rừng , phương hướng là ở Hoa Lư....
Hiển nhiên từng là Kinh Đô của một tinh cầu, Vũ Hạo biết nơi này chắc chắn vẫn còn khá nhiều bí mật cần được khai phá.
Lúc này đây, sau một ngày dài di chuyển không ngừng.
Rốt cuộc Vũ Hạo dừng chân tại một hang động ...
Khi tiến về nơi đây, Vũ Hạo mới nhớ ra rằng mình vẫn còn một phần quà hệ thống từ lần nhiệm vụ khám phá Lịch Sử cách đây không lâu.
Nghĩ là làm, Vũ Hạo cất giọng nói .
" Hệ thống lập tức mở ra phần quà Tìm Hiểu Lịch Sử !!! "
" Đinh, Chúc mừng kí chủ nhận được Thông Thiên Nhãn phẩm cấp không rõ ...!" Âm thanh hệ thống vang lên.
Mặc dù lần này chỉ có một kiện vật phẩm nhưng đây lại là một loại phẩm cấp không rõ ràng.
Nói rõ đây lại là một kiện vượt qua khỏi phạm vi của Đại Việt Tinh Cầu .
Lúc này Vũ Hạo mới kĩ càng đánh giá vật phẩm này một lần.
Đây là một đôi mắt có một màu vàng làm chủ đạo, ẩn sâu trong mắt là những chi tiết nhỏ bé rất khó để nhìn ra.
Nếu để ý kĩ thì những chi tiết này giống như là những loại kinh văn , nói cho dễ hiểu thì những