Vốn đang điên cuồng chạy tới muốn kịp thời ứng cứu Dương Liệt.
Nhưng một màn Dương Liệt tự bạo lại khiến nhất thời Dương Hùng trở nên tái xanh .
Vũ Hạo biết mức độ nguy hiểm khi có cường giả Kim Đan tự bạo trong khu vực này lý nào Dương Hùng hắn lại không biết ...
" Khốn kiếp , Đại sự không có mà bại sự thì lại có thừa ....!!!! " Dương Hùng nhất thời chửi ầm lên , không chút do dự, bản thân hắn xoay người đào tẩu.
Nhưng hết thảy đều đã muộn ...
" ĐOÀNG "
Toàn bộ phạm vi ngàn dặm xung trở nên vặn vẹo, lực hút kh ủng bố như một cái hố đen điên cuồng hút lấy mọi thứ xung quanh.
Đất đá cây cối xung quanh bị nhổ lên tận gốc nhanh chóng bị lực hút kh ủng bố này hút lại rồi trực tiếp bị nghiền nát ...
Vũ Hạo nhanh chóng tiến vào trạng thái Lôi Thần, tốc độ kh ủng bố nhanh chóng bay đi.
Nhưng bị lực hút kh ủng bố kia hút lấy giống như có một bàn tay từ một thế lực vô hình túm chặt lấy đôi chân của cậu.
Dù có vùng vẫy tới như nào đi nữa cũng không thể di chuyển dù chỉ một chút.
Dạo Bước Thời Không cũng được Vũ Hạo sử dụng nhưng kết quả vẫn không khả quan hơn là bao nhiêu...
Phía bên kia Dương Hùng nhờ vời tốc độ cùng tu vi Kim Đan Trung Kì bùng nổ nhưng cũng không tài nào mà vùng vẫy ra được .
Nhìn một màn này Vũ Hạo trong đầu xuất hiện một ý niệm.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Hùng lộ vẻ kiên quyết ...
" Thuận Thiên kiếp pháp _ Thuận Thiên Trảm "
Một đường kiếm mạnh mẽ xuyên phá qua vùng không gian đang sụp đổ tới mức nặng nề này, chém thẳng về phía Dương Hùng.
Vốn đang chật vật tìm cách thoát khốn, đột nhiên toàn thân lông tóc dựng đứng.
Ánh mắt co rụt lại nhìn đường kiếm quang kh ủng bố kia.
Gã cũng không ngờ rằng giờ phút này mà Vũ Hạo vẫn còn tâm trạng mà công kích hắn .
" Vũ Hạo con mẹ nhà ngươi !!! "
Đứng trước hai lựa chọn, nếu mà phòng thủ đồng nghĩa với việc hắn phải giảm tốc độ.
Mà một khi giảm tốc độ thì sẽ tạo tiền đề cho lực hút kh ủng bố kia cuốn lấy.
Và ngược lại, nếu như không tránh né mà vẫn duy trì tốc độ này thì hắn chắc chắn sẽ phải trả một cái giá khi đỡ một kiếm này của Vũ Hạo.
" Aaaaaaa ....!"
Một tiếng gào tê tâm liệt phế vang lên , một cánh tay nhanh chóng lìa khỏi cơ thể Dương Hùng, sắc mặt gã tái xanh nhưng vẫn cắn răng duy trì tốc độ.
Hiển nhiên kết quả cuối cùng mà Dương Hùng lựa chọn đó chính là trực tiếp nhận một kiếm này của Vũ Hạo.
Hắn tự tin rằng dù nhận một kiếm này của Vũ Hạo thì với khả năng của bản thân cũng đủ để nhanh chóng khôi phục.
Nhưng thực sự hắn đã nhầm to....
Máu tươi trên cánh tay bị đứt kia máu tươi điên cuồng chảy ra.
Khả năng khôi phục của gã giống như bị một thứ gì đó đang dần dần ăn mòn.
Điều này không những làm cho hắn ngày một suy yếu khi việc bị mất máu quá nhiều mà điều này còn dẫn đến việc tốc độ của gã đang từ từ chậm lại.
Vũ Hạo nhìn mà chỉ nhếch môi khinh thường đầy vẻ trào phúng.
Vốn một kiếm kia chỉ muốn quấy nhiễu tên này với ý đồ làm cho tốc độ của hắn chậm lại và bị hao tổn sức lực bởi lực hút kia.
Ai mà ngờ tên này ngu xuẩn tới mức trực tiếp nghạnh kháng lại một kiếm kia của mình...
Không nói đến Thuận Thiên Trảm đang là thức kiếm mạnh nhất của cậu, mà trong linh lực của cậu luôn tồn tại Thôn Thiên Quyết.
Bất kể chiêu thức nào đánh ra Vũ Hạo luôn luôn gia trì Thôn Thiên Quyết vào trong đó.
Mà Thôn Thiên Quyết là thứ công pháp tầm thường hay sao ???
Mức độ ăn mòn cùng thôn phệ của nó quả thực không hề thua kém Hư Vô Thôn Viêm là bao.
Tuy chỉ mới là tàn quyển nhưng cũng đâu phải là thứ có thể coi thường mà không thèm tránh né như cái thằng Dương Hùng này chứ .
Ở phía bên kia sắc mặt Dương Hùng càng lúc càng tái đi.
Tốc độ không những không tăng mà còn đang giảm đi đáng kể, không tiến lên được mà còn bị lực hút kia kéo ngược lại về sau.
Giờ đây trong mắt gã đầy vẻ hối hận, hối hận vì quyết định ban nãy của mình vì không dứt khoát tránh đi một kiếm kh ủng bố kia.
Tất cả đều vì một ý niệm sai lầm mà dẫn tới kết quả như bây giờ ...
Không, có lẽ sai lầm này đã là sai ngay từ khi mới bắt đầu.
Sai ngay từ lúc hắn nhận lời Dương Liệt , sai ngay từ lúc mà hắn đã từ chối nhưng cuối cùng lại vẫn là đi theo.
Sai ngay từ lúc chọc ai không chọc lại chọc ngay cái loại quái thai như cái tên này .
Ánh mắt Dương Hùng lộ vẻ dữ tợn nhìn về phía Vũ Hạo cũng đang chật vật chạy trốn kia .
" Ngươi tưởng làm ta thành ra bộ dạng này rồi mà muốn trốn sao , hâhhahaa , đâu có dễ dàng như vậy được chứ.
Cùng chôn lại nơi này đi "
Dương Hùng cười lên một tiếng dữ tợn , Hoả Hùng phía sau hùng dũng hiện lên.
Linh lực từ trong cơ thể gã bạo phát, bộ dáng to con của gã lúc này càng lúc càng muốn phình to ra.
" Thôi xong rồi !!!! " ánh mắt Vũ Hạo co rụt lại, miệng lắp bắp nhìn một màn phát sinh này của Dương Hùng.
Tên này thực sự muốn đồng quy vu tận với mình hay sao.
Hiển nhiên bộ dang của Dương Hùng giống y như Dương Liệt lúc tự bạo.
Là người mới vước chân vào con đường tu hành này vỏn vẹn mới một năm trời.
Vũ Hạo nào đã từng trải qua cảnh chứng kiến ai đó tự bạo cơ chứ.
Nhưng hôm nay một lúc những hai người liên tục tự bạo, hơn hết hai người tự bạo này đều trực tiếp nhắm về cậu.
Lúc này đây có mà khóc không ra nước mắt .
" Hệ Thống , Hệ Thống cứu ta ....!!!! " Vũ Hạo gấp gáp hô một tiếng .
Nhưng đáp lại cậu chỉ là một sự im lặng tuyệt đối từ hệ thống.
Hệ thống cũng chỉ là một dạng công cụ ngoài thông báo nhiệm vụ cùng cung cấp thông tin.
Thì ngoài truyện đó ra thì hầu như không hề có chút tương tác nào với Vũ Hạo cả .
Điều này quả thực cũng không ngoài dự liệu của Vũ Hạo, linh khí ít ỏi ở xung quanh phạm vi này điên cuồng quy tụ về phía Dương Hùng.
Giờ đây thân thể gã đã to như một trái bóng , da thịt nứt toác, linh lực trong cơ thể nhanh chóng theo đó mà rò rỉ ra ....
" Đoàng "
Nói thì chậm nhưng hết thảy từ khi Dương Hùng có ý định tự bạo thì hết thảy mọi thứ diễn ra chỉ trong vài hơi thở mà thôi.
Vụ nổ oanh tạc lần này mạnh mẽ gấp vài lần mà Dương Liệt tự bạo.
Tính từ thời điểm Dương Liệt tự bạo cho tới khi Dương Hùng tự bạo, mọi thứ diễn ra còn chưa đến nửa canh giờ .
Trong thời gian ngắn liên tiếp có 2 vụ nổ mạnh mẽ oanh tạc không gian như bom nguyên tử toàn bộ vùng không gian mỏng manh này triệt để hoá thành màu đen.
Lực hút kh ủng bố khi trước giờ đây đã gia