Thanh sắc Lang Nhân xuất hiện, đám Lang nhân màu xám cũng không có trì hoãn một chút nào, ngược lại càng thêm điên cuồng.
Đám người Cao Hắc bị đám Lang Nhân bình thường kia vây khốn, tinh lực dồn hết vào bọn chúng cho nên khi Hồ Thục bị nguy hiểm, hầu như là không một ai hay biết.
Hoặc cũng có thể là do Thanh sắc Lang Nhân kia che dấu khí tức quá tốt khiến cho cả đám cũng không làm ra được phản ứng.
Cũng may Thông Thiên Nhãn của Vũ Hạo phát hiện kịp thời, bằng không kết quả cuối cùng của Hồ Thục khó mà nói trước được ...
Từ khoảnh khắc Vũ Hạo cảnh báo mình, cho tới khi Vũ Hạo nhanh chóng xuất hiện.
Tất cả chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt, khiến cho giờ phút này Hồ Thục cũng chưa kịp hoàn hồn lại .
" Hạo sư đệ " Hồ Thục sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên nếu không có Vũ Hạo kịp thời cứu giúp nàng quả thực đã trở thành một cỗ thi thể rồi.
" Lùi lại ra phía sau đi, để đệ sử lý ...!" Vũ Hạo mỉm cười nói, quả thực sau cái đêm có một chút cử chỉ thân mật với nàng.
Trong lòng Vũ Hạo cũng có một chút cảm xúc khó tả ...
Thanh sắc Lang nhân tuy thân thể so với Lang nhân màu xám thì lớn hơn nhiều.
Nếu như kích thước Lang Nhân bình thường là 2-3m thì Lam sắc Lang Nhân này lại cao tới 5-6m gần như là gấp đôi bình thường.
Tuy to lớn là thế nhưng lại phi thường linh hoạt, một kích thất thủ Lam sắc Lang Nhân gầm lên giận dữ, ngay sau đó toàn thân xuất hiện quang ảnh hư ảo, thân thủ nhanh tới kinh ngạc.
Hai chân trước dương lên, lang trảo sắc bén màu đen tạo nên một đường cung hình trăng lưỡi liềm rộng chừng một thước, muốn đem thân thể Vũ Hạo cắt ra làm hai mảnh.
Mặc dù tốc độ ra chiêu của Lam sắc Lang Nhân này có thể dùng hai từ kh ủng bố để so sánh.
Nhưng bất quá Thông Thiên Nhãn lại là khắc tinh của nó vậy, thân hình hơi lắc một chút Vũ Hạo dễ dàng né tránh lang trảo kia.
Tàn kiếm loé lên Vũ Hạo nhanh chóng chém ra một đường hồi mã thương khiến Lam Sắc Lang Nhân không khỏi kinh ngạc.
Với mức độ bá đạo của Thông Thiên Nhãn hiện nay trừ khi đối thủ phải có thực lực thực sự nghiền ép Vũ Hạo thì may ra còn có thể vô hiệu hoá Thông Thiên Nhãn.
Còn nếu chỉ là ngang cấp hoặc là nhỉnh hơn một hai tiểu cảnh giới, thì Vũ Hạo tự tin nếu không đánh bại được đối thủ thì đối phương cũng chẳng thể làm gì được mình.
Nhìn Thanh Sắc Lang Nhân tuy có vẻ kh ủng bố nhưng trên thực tế, thực lực của nó cũng chỉ là Kim Đan Hậu Kì.
Với thực lực bậc này tuy Vũ Hạo không dám vỗ ngực khẳng định tiêu diệt dễ dàng.
Nhưng cũng còn chưa đủ để Vũ Hạo phải quá kiêng kị ...
" Rống "
Thanh Lang há miệng, từ bên trong b ắn ra một đạo thanh sắc hình cầu bắn thẳng về phía kiếm quang vừa được chém ra kia của Vũ Hạo.
Uy lực một chiêu này của Thanh Lang phải nói là vô cùng kh ủng bố.
Đường kiếm quang nhìn thì có vẻ kh ủng bố kia của Vũ Hạo gặp phải quả cầu này trực tiếp bị vỡ vụn.
Khí tức tử vong bao trùm lên toàn thân khiến cho Vũ Hạo cảm giác được một tia nguy hiểm.
Không kịp suy nghĩ , Vũ Hạo liễn xoay lưng ôm lấy Hồ Thục, Dạo Bước Thời Không kích hoạt nhanh chóng biến mất tại chỗ .
Quả cầu màu xanh xẹt qua vị trí của hai người lúc trước, theo quán tính nhanh chóng bay tới bao phủ lấy hai tên Lang nhân xấu số đang lao đến.
Chỉ thấy hai tên đó trong nháy mắt đã bị thanh cầu bao phủ, trên người có thêm một tầng sáng màu xanh, sau đó toàn thân co quắp kịch liệt, máu tươi phun ra như mưa, chẳng những là máu, thậm chí ngay cả nội tạng cũng bị b ắn ra ngoài, trong chớp mắt hoá thành một bãi máu.
Hồ Thục nằm gọn trên tay Vũ Hạo vẻ mặt như gặp quỷ khi nhìn một màn kia, lại nhìn lên gương mặt trẻ hơn mình vài tuổi này...!trong lòng không khỏi có chút dao động.
" Xem ra phải đề phòng quả cầu màu xanh kia !!! " Vũ Hạo trong lòng thầm đề phòng.
Dạo Bước Thời Không nhanh chóng đem Hồ Thục xuống một vị trí an toàn, sau một phen dặn dò Vũ Hạo một lần nữa quay trở lại chiến trường...
Giờ phút này phía bên kia đám người Thiết Sa Đội tuy lấy ít địch nhiều nhưng hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.
Tôn Bảo thì càng không phải nói, mặc dù chưa đột phá Kim Đan nhưng cũng đủ hành lên bờ xuống ruộng cái đám Lang Nhân này.
Ngân giáp bao phủ, Như Ý Kim Cô Bổng cầm trên tay, cân đẩu vân càn lướt trong đám đông như chốn không người.
Thỉnh thoảng vung gậy đập vài chỗ điểm yếu của đối phương, mỗi một côn như một ngọn núi nặng hàng ngàn cân đập thẳng lên đám Lang Nhân ....!Khi thất thế bị một đàn Lang Nhân để mắt đến điên cuồng truy sát, Tôn Bảo dùng tốc độ nhanh như xé gió của mình vờn đám Lang Nhân này xoay như chong chóng.
Khiến bọn chúng gầm rú trong sự uất hận ...
...
" Đến !!! " Vũ Hạo nhanh chóng áp sát lại gần Thanh Lang , một kiếm chém thẳng về phía đỉnh đầu của nó.
Vù ...
Tốc độ phản ứng của Thanh Lang rất nhanh, khiến cho một kiếm bất ngờ kia của Vũ Hạo chỉ chém vào đạo tàn ảnh của Thanh Lang lưu lại .
Ngay sau đó, một lợi trảo sắc nhọn nhanh chóng vồ xuống sau lưng Vũ Hạo, Thông Thiên Nhãn dường như đã đoán trước được lần công kích này của Thanh Lang.
Ngay lập tức , Mộc Thần Biến kích hoạt ...
" Keng "
Một trảo kia của Thanh Lang như vồ vào một khối thiết bản cứng rắn không thể nào xuyên phá.
Xoay người một vòng trên không trung, hai tay bắt đầu tụ lực Vũ Hạo không chút trì hoãn đấm thẳng một quyền hướng lồ ng ngực của Thanh Lang mà oanh kích.
" Mộc Hình Quyền " một đấm khí thế hung hăng, như mang cả một khu rừng nguyên sinh ầm ầm phản kích.
" Oành "
Nói thì chậm nhưng tất cả chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc, ngay cả Hồ Thục luôn một mực chú ý đến nơi này cũng không thể nhìn rõ được toàn bộ quá trình.
Chỉ thấy ngay khi Thanh Lang dùng tốc độ cao né tránh Vũ Hạo, rồi đến khi Thanh Lang di chuyển về phía sau lưng Vũ Hạo mà vồ xuống.
Nhưng nàng chỉ vừa chớp mắt một cái đã thấy Thanh Lang như một tấm rẻ rách bay ngoài.
Hai mắt trắng dã