Lúc này Linh Vân được Vũ Hạo cõng đến một hang động cách rất xa phạm vi của Hứa gia.
Vì lo sợ lão tổ Hứa gia thẹn quá hoá giận , bỏ duy trì trận pháp mà đi tiêu diệt hai đứa nên Vũ Hạo cấp tốc chạy thật nhanh cách phạm vi trận pháp càng xa càng tốt.
Lúc này, Linh Vân toàn thân vô lực nằm trên vai của Vũ Hạo mà thở đều đều.
Có lẽ sau trận chiến vừa qua nàng thực sự rất mệt mỏi.
Nằm ngủ ngon lành trên vai , đối với nàng đây có lẽ là quãng thời gian yên bình và thoải mái nhất mấy ngày gần đây.
Liên tục phải chạy trốn, thậm chí là sinh tử chỉ cách nhau một đường, đối với một nữ tử tuổi chỉ vừa mới đôi mươi thực sự là một cú sốc rất lớn dù biết nàng có lai lịch không hề nhỏ nhưng vì tôn trọng nàng nên Vũ Hạo cũng không bắt ép nàng phải kể cho hắn.
Vì đối với cậu cái gì nên biết thì sẽ được biết, cái gì không nên biết thì không nên hỏi.
Nhẹ nhàng đặt nàng xuống một chỗ đá phẳng , từ trong nhẫn trữ vật lấy ra vài bộ quần áo của mình trải lên cho nàng nằm được thoải mái nhất.
" Có lẽ lần sau ra ngoài rèn luyện ta nghĩ nên mang theo vài bộ chăn , gối " Vũ Hạo khẽ vê vê cằm suy nghĩ.
" Đinh, nhiệm vụ tiêu diệt Phản Đồ hoàn thành "
" Đinh, chúc mừng kí chủ đã nhận được phần thưởng một lần triệu hoán ngẫu nhiên Địa cấp công pháp , một lần triệu hoán ngẫu nhiên Địa cấp pháp bảo , một lần mở ra ngẫu nhiên Trúc cơ đan.
"
" Toàn bộ vật phẩm sẽ được hệ thống tự động lưu vào trong kho chứa đồ của hệ thống "
Âm thanh máy móc của Hệ Thống vang lên.
Vũ Hạo đang sử lý những vết thương ngoài da của Linh Vân , lau qua một vài nơi vẫn còn đang dính máu.
Nghe thấy âm thanh thông báo của hệ thống , bất chợt khiến cậu ngừng lại một nhịp.
Khẽ mỉm cười nhìn Linh Vân vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ có phần hơi tái đi của nàng nhẹ giọng nói.
" Vân Nhi , cuối cùng cũng kết thúc rồi " đặt lên trán nàng một nụ hôn , rồi tiếp tục làm nốt công việc còn đang dang dở của mình.
Lúc này Linh Vân khẽ từ từ , mở mắt nhìn người đàn ông đang ân cần chăm sóc mình.
Cô bỗng nở một nụ cười ngọt ngào nhẹ giọng nói.
" Cảm ơn chàng Tiểu Hạo của ta "
Thấy Linh Vân đã tỉnh dậy , Vũ Hạo cũng đình chỉ động tác.
Nhìn nàng một cách đầy vẻ ôn nhu, khẽ hôn lên đôi môi mềm mại có phần hơi khô của nàng một ngụm thật sâu.
" Nha đầu ngốc , nếu không có nàng thì nàng nghĩ ta sống sót được sao.
Lần sau mà còn nói những lời nói khách sáo như vậy thì coi chừng ta cho mông nàng nở hoa " Khẽ giả bộ tức giận trừng mắt nhìn nàng .
" Ôm thiếp đi , thiếp nhớ vòng tay ấm áp kia quá rồi " Lúc này Linh Vân khẽ giơ cao hai tay lên như thể chờ đợi Vũ Hạo xà vào người mình vậy.
Vũ Hạo nằm xuống , úp mặt lên đôi gò bồng đào bạo mãn của nàng mà lắc qua lắc lại, bộ dáng trông vô cùng hưởng thụ.
Hai người nằm ôm nhau được một lúc lâu Linh Vân mới hỏi nhỏ :
" Hạo , theo chàng giờ này Hứa gia đã bị diệt chưa ? "
" Theo như huynh biết thì khả năng cao là đã bị diệt tộc rồi "
" Bởi vì tông môn có truyền tống trận đến các gia tộc trực thuộc, cho nên khi nàng vừa báo tin thì ta nghĩ chẳng mấy chốc tông môn đã tới rồi.
Huynh nghĩ đã qua 1 ngày rồi thì việc Hứa gia bị diệt là điều hầu như là chắc chắn "
Mặc dù Vũ Hạo đã được hệ thống thông báo hoàn thành nhiệm vụ , tức là Hứa gia đã hoàn toàn bị diệt.
Nhưng Vũ Hạo chỉ nói ra suy đoán của mình cho Linh Vân tránh để việc Hệ Thống bị lộ .
Không phải Vũ Hạo không tin tưởng Linh Vân nhưng mà với nguyên tắc của Hệ Thống , một khi thông tin của Hệ Thống mà đã lộ ra ngoài thì Vũ Hạo sẽ trực tiếp hình thần câu diệt.
Cho nên có thể nói cho nàng mọi thứ nhưng trừ việc tồn tại của hệ thống ra.
" Huynh có cho rằng mọi người sẽ nghĩ là chúng ta đã chết rồi không " Linh Vân nhẹ giọng nói.
" Cái này huynh cũng không biết, nhưng chắc chắn là sẽ huy động nhân lực để đi tìm chúng ta.
Lúc mọi người đều nghĩ chúng ta đã chết , bất ngờ hai chúng ta quay trở lại tông môn thì mọi người sẽ nghĩ sao ?? "
" Nghĩ đến vẻ mặt như gặp quỷ của họ khi gặp lại chúng ta, làm lòng huynh cảm thấy thật là sảng khoái nha Hahahaha " Vũ Hạo nói lên suy nghĩ trong lòng mình nói.
Tuy là nói như vậy nhưng cậu cũng muốn , kéo dài thời gian chữa trị cho cả hai mục đích chỉ là muốn gần Linh Vân hơn mà thôi.
Nhìn thấy nam nhân của mình tính cách như một đứa trẻ như vậy nàng cảm thấy như vậy thật là buồn cười, lúc chiến đầu thì trông như một tên Sát Thần khiến đối thủ cao hơn mình một đại cảnh giới còn phải run sợ, nhưng ở trước mặt mình thì hắn lại lộ ra vẻ hết sức trẻ con.
Nàng cảm thấy ở cạnh hắn thật là hạnh phúc biết bao, bất giác nghĩ về hoàn cảnh của nàng , làm cho nàng cảm thấy hơi muộn phiền, nàng chỉ ước được như này với nam nhân của nàng mãi mà thôi.
" Hạo , đêm nay chàng bồi tiếp ta ngủ nha " Linh Vân nhẹ giọng nũng nịu đáp.
" Ơ hay có tối nào là tối ta không bồi tiếp nàng tử tế đâu " Vũ Hạo nở một nụ cười tà dâm, tay của hắn bắt đầu không yên phận trực tiếp bắt vào một bên bồng đào trắng mịn của nàng mà xoa bóp.
" Trong đầu chỉ nghĩ đến mấy thứ đen tối, đêm nay thiếp chỉ muốn chàng ôm ta ngủ thôi.
Cấm được loạn động đấy biết chưa ".
Linh Vân khẽ trừng mắt lên nhìn Vũ Hạo.
Không hề để ý đến lời nói uy hiếp của nàng Vũ Hạo nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn .
Môi nàng rất mềm, mặc dù đã tái nhợt vì thương thế nhưng vị ngọt bên trong cùng với hương thơm như u lan cũng khiến Vũ Hạo vô cùng say mê thưởng thức.
Cảm giác đầu lưỡi mềm mại của nam nhân đang càn quấy trong từng ngóc ngách nàng bị hắn khám phá, hương tân ngọc dịch liên tục bị mút ra, nước miếng của nam nhân lại