Tàng Kinh các nằm trên một ngọn núi khác cách nơi ở của cậu khá xa.
Sau chừng nửa canh giờ thì mới nhìn thấy một tòa tháp cao cao phía xa,cổ kính, xa hoa, hào quang lưu chuyển, còn tràn ra từng luồng uy áp.
Trên đường đi hắn gặp không ít đệ tử ngoại môn, phần lớn bọn họ đều đi đứng vội vàng.
Khi nhìn thấy tu vi của Vũ Hạo chỉ ở Luyện Khí tầng hai thì tất cả đều bỏ qua, không chú ý tới hắn nữa.
Sau khi luyện hoá nội tại Uy Áp Đế Vương cậu chỉ tăng thêm 1 tiểu cảnh giới.
Suy cho cùng nội tại ở đây cũng chỉ là nằm trong mục thiên phú hoặc là trời sinh cho nên không thể giúp cậu tăng tiến tu vi nhiều về mặt tu vi
Theo như lời của hệ thống con người sinh ra ai ai cũng có tài năng thiên phú dị bẩm riêng của bản thân.
Nhưng có thể phát hiện và khai thác điều đó hay không thì không phải là ai cũng làm được.
Uy Áp Đế Vương là thứ độc nhất vô nhị mà hệ thống tạo ra dành riêng cho Vũ Hạo.
Ngoài ra có một vài thứ tương tự khác như Vực hay Bá Khí thì đều phải trải qua vô số khó khăn rèn luyện nhưng chưa chắc đã có thể đạt được.
Điều đó nói lên để sở hữu 2 loại Vực hay Bá Khí thì không những tu vi thông thiên mà còn là những người tuyệt đỉnh thiên tài.
Nhìn thấy những ánh mắt của những đệ tử kia Vũ Hạo cũng không để tâm chỉ là bước chân của cậu cũng thận trọng hơn mà thôi.
Mấy đệ tử ngoại môn gặp dọc đường đều có tu vi cao hơn cậu thậm chí còn có vài người mang đến cho cậu một cảm giác sâu không lường được.
Thường thì xung quanh những người này hay có không ít đệ tử túm tụm lại đàm luận với nhau mỗi khi cậu đi qua.
Càng tới gần Tàng Kinh các, đệ tử ngoại môn cũng càng nhiều.
Vũ Hạo đang định bước tiếp thì có một đạo cầu vồng từ ngọn núi phía xa bay tới rồi khuất dần về phía chân trời.
Trong đạo cầu vồng kia, còn có thể nhìn thoáng thấy bóng dáng một giai nhân tuyệt sắc, dưới chân cưỡi lên thân hạc nhìn không khác gì tiên tử hạ phàm.
" Là Linh Vân sư tỷ "
" Là Linh Vân tiên tử , đệ tử trân chuyền nội môn.
Nghe nói tu vi sư tỷ đạt tới Luyện Khí tầng 9 đỉnh phong.
Rất được cao tầng trong tông hết mực coi trọng ".
Một đám đệ tử xôn xao bàn tán
Vũ Hạo cũng một mực cảm khái hâm mộ nhìn đối phương cho tới khi khuất dạng phía chân trời.
Trong lòng cũng nhiệt huyết sôi trào hẳn lên, mang theo đầy chờ mong trong lòng mà bước xuyên qua đám người rồi đi thẳng vào trong Tàng Kinh các.
Đi vào vừa nhìn, nhất thời lấy làm kinh hãi, nơi này đúng là Tàng Kinh các có khác nha , nhìn rất giống như một cái siêu thị nhỏ kiếp trước của mình.
Tòa tháp này rất lớn có một chiếc bàn dài, phía sau bàn là một lão già đang nhắm mắt khoanh chân ngồi đó.
Từng đệ tử đi ngang qua lão đều đặt lệnh bài thân phận lên trên bàn, đợi lệnh bài lóe sáng lên một cái mới cung kính đi qua.Vũ Hạo cũng bắt chước đi tới, đem lệnh bàn đặt trên chiếc bàn dài kia, lệnh bài của cậu cũng nhanh chóng lóe sáng lên.
Hắn cũng cầm lệnh bài lên rồi bước thẳng vào sâu bên trong.
Trên này có rất nhiều giá đỡ, bên trên đó là từng hàng ngọc giản, thỉnh thoảng cũng có một vài quyển sách bằng trúc.
Mỗi vật phẩm nơi đây đều được một quầng sáng dịu nhẹ bao trùm bên ngoài thoạt nhìn tựa như cũng có chút bất phàm, phía dưới còn dán tên, cùng với chữ nhỏ để giới thiệu, có chỗ căn bản là một đống trên kệ, ngổn ngang không nhìn ra có gì tốt hay xấu.
Thoáng nhìn qua một lượt định bước lên tầng thứ hai thì một bàn tay to lớn cản ngay trước tầm mắt của thiếu niên đẩy ngược cậu trở lại.
Một vị nam tử trung niên khẽ trừng mắt nhìn Vũ Hạo.
" Sư huynh, tầng hai này phải có tư cách như thế nào thì mới đi lên được?” Vũ Hạo bèn bày ra dáng điệu đầy nhu thuận, hiếu kì nhìn nam tử trung niên.��“Ngươi chắc là đệ tử mới tới à, nơi này phải từ Luyện khí tầng năm mới đi lên được.” thanh niên kia lạnh nhạt trả lời.
Thấy vậy Vũ Hạo cũng bèn từ bỏ ý định thử lên tầng hai xem xét mà quyết định dạo một vòng quanh tầng một này.
Thỉnh thoảng cậu cầm miếng ngọc giản này lên, lật giở quyển sách trúc kia xem, công pháp nào cũng khiến hắn nhìn qua đều vô cùng động tâm.
Mỗi khi cầm vào một quyển công pháp hệ thống đều tự động nói ra những công dụng và phẩm cấp công pháp khiến cho Vũ Hạo bớt đi được rất nhiều thời gian.
Thoáng cái bên ngoài đã là hoàng hôn, Vũ Hạo cũng chỉ mới đi được khoảng tám phần của khu vực tầng một này, mà người xung quanh cậu cũng bắt đầu thưa thớt dần.
Có ba bốn loại nhìn qua cũng không tệ .” Trong lòng hắn vẫn còn đang cân nhắc nên chọn loại công pháp gì, bên tay hắn vô tình cầm lên một quyển trúc.
Quyển này có chút tàn phá , hơi mục nát.
Nếu nhìn sơ qua thì chỉ thấy đây chính xác là đồ bỏ đi.
Nhưng Vũ Hạo là ai chứ là người có hệ thống độc nhất vô nhị trên thế gian.
"Đinh, phát hiện Tàn quyển cực phẩm Huyền cấp công pháp Thôn Thiên Quyết "
Hắn hít sâu một hơi, nhìn qua phần giới thiệu sơ lược của công pháp này, sau khi biết đây là một môn công pháp thôn