Thao Thiết là một thần thú có khả năng cắn nuốt rất kinh khủng, sống từ thời Thượng Cổ , có đôi mắt to , miệng rộng , dáng vẻ dữ tợn.
Bản tính hung hãn rất tham ăn, có khả năng thôn phệ vô cùng khủng bố.
Thao Thiết được cho rằng là giống loài hầu như có thể cắn nuốt tất cả vạn vật.
Thao Thiết còn được đại diện cho sự tham ăn vô độ và bản tính vô cùng hung hãn.
Nhưng giống loài này dường như đã tuyệt tích từ lâu, còn về lý do thì vẫn là một ẩn số đối với vô số người.
Nhưng theo như sách cổ ghi lại ở những hành tinh cấp thấp như ở đây thì ở phiến Thiên Địa này từ thời xa xưa tin tức về Thao Thiết hầu như là không hề tồn tại.
Tồn tại của Thao Thiết chỉ được phác hoạ lên trong tưởng tượng của người dân và lưu truyền trong dân gian.
Với dáng vẻ cổ oái, thân dê , mắt thì ở dưới nách , răng hổ và có cái đầu to cùng miệng lớn.
Nhưng hôm nay khi Vũ Hạo phóng ra dị hoả tạo thành một tôn Thao Thiết khủng bố với dáng vẻ oai phong lẫm liệt cực kì khác với trong tưởng tưởng của đám người.
Nhưng lý do để mọi người có thể liên tưởng tới Thao Thiết đó chính là bởi cái miệng rộng của nó.
...
Nhìn thấy tôn Hoả Phượng Hoàng gáy ngạo kiệt ở phía sau lưng Lữ Phụng Thiên.
Ánh mắt Vũ Hạo lộ ra chiến ý bừng bừng.
" Hay lắm , như vậy mới có tính khiêu chiến chứ " Vũ Hạo ngửa đầu cười ngạo nghễ .
" Hy vọng ngươi có thể giúp ta giải trí một chút.
Đừng để ta phải thất vọng.
" Lữ Phụng Thiên khẽ lộ ra ý cười nói.
" Như ngươi mong muốn " dứt lời Thôn Thiên Quyết gia trì vào đôi chân.
Bàn tay huy động tàn kiếm Thuận Thiên chém xuống, một đạo hắc hoả khủng bố.
“Ngu xuẩn mất khôn” Lữ Phụng Thiên cười lạnh, hoả diễm nổi lên, Phương Thiên Hoả Kích trên tay như mang theo vạn quân, hướng Vũ Hạo trảm xuống.
Phía sau , Hoả Phượng Hoàng cũng gáy lên đầy kiêu ngạo trực tiếp bay lên lao vào Thao Thiết.
" Rống "
Tiếng rống đầy uy nghiêm , cái miệng rộng há ra trực tiếp lao về phía Hoả Phượng Hoàng mà tấn công.
Đối diện một kích sắc bén của đối thủ, Vũ Hạo âm trầm quát một tiếng:
“ Thôn Thiên "
Thôn Thiên Quyết được vận ra , linh lực cuồn cuộn gia trì vào tàn kiếm , kiếm khí sắc bén va chạm trực tiếp vào một kích khủng bố kia của Lữ Phụng Thiên.
Xẹt...
Trước ánh mắt khó tin của Lữ Phụng Thiên, một kích toàn lực ngưng tụ bị chém thành đôi, dị hoả do hắn tạo ra bị đòn công kích kia của Vũ Hạo liên tục ăn mòn.
Không cho đối phương cơ hội thở dốc, Vũ Hạo một lần nữa áp sát vào đối thủ.
" Lôi Thiên Chưởng " bàn tay ngưng tụ ra vô số tia sét , khác với lần trước, lần này trên bàn tay ngưng tụ ra thêm hai luồng màu sắc khắc nữa.
" Tam Sắc Lôi Kiếp sao ? " Tròng mắt coi rụt lại , lần này hắn kết ấn cực nhanh.
Phượng Diễm Viêm Hoả bùng nổ trên lòng bàn tay nhiệt độ khủng bố lập tức bùng phát.
" Phụng Thiên Chưởng "
" Ầm "
Hai chưởng uy lực khủng bố va chạm trực tiếp vào nhau.
Nhưng bất quá lần này không chỉ có tam sắc lôi kiếp mà Vũ Hạo còn gia trì thêm cả Thôn Thiên Quyết vào lòng bàn tay.
Ngọn lửa của Lữ Phụng Thiên liên tục rơi vào thế yếu, liên tục bị Thôn Thiên Quyết của Vũ Hạo dần dần ăn mòn.
“ Phụng Thiên Giáp "
Lữ Phụng Thiên không cam lòng chịu đánh, thi triển vũ kỹ phòng ngự.
Vô số phong thuộc tính liên tiếp từng cơn gió nhanh nhạy bao vây thân thể hắn, tạo thành một lớp giáp gia thân.
Nhìn tình cảnh này, Vũ Hạo cười lạnh trong lòng, thế công không giảm mà còn gia tăng thêm.
Vô số tam sắc lôi kiếp cứ thế bạo phát ra nhưng lúc này trên từng đạo lôi kiếp đó ẩn ẩn xuất hiện thêm một ngọn lửa màu đen đang dần dần bao phủ lên trên lôi cầu tam sắc kia , Hư Vô Thôn Viêm đã được gia trì.
" Oành "
Chưởng Thiên Lôi đấm thẳng vào phong giáp của Lữ Phụng Thiên.
Răng Rắc
Một chưởng này thành công va vào lồng ngực của gã.
Âm thanh xương gãy vang lên Lữ Phụng Thiên bị đấm bay một vòng trên không trung rồi trực tiếp đập mạnh vào tường thành.
" Ầm "
Cùng lúc đó ở phía bên kia , hai tôn hư ảnh Phượng Hoàng và Thao Thiết liên tục quấn lấy nhau.
Nhưng nhờ vào khả năng thôn phệ của mình mà hư ảnh Thao Thiết do Hư Vô Thôn Viêm hoá thành đang có được một chút lợi thế.
Mà theo thân ảnh Lữ Phụng Thiên bị chấn bay , hư ảnh Phượng Hoàng cũng vì đó mà chập chờn bất ổn.
Nắm bắt được tình thế , hư ảnh Thao Thiết tiến lên đè Phượng Hoàng xuống dưới thân.
Cái miệng rộng há ra liên tục cắn nuốt , chỉ trong thoáng chốc hư ảnh Hoả Phượng Hoàng cũng vì thế mà tan biến.
" Phốc "
Vừa ổn định thân hình , khi hư ảnh Phượng Hoàng biến mất thì Lữ Phụng Thiên đã bị phản phệ , phun ra một búng máu tươi.
Hắn oán độc nhìn Vũ Hạo, trong lòng sợ hãi trước thủ đoạn của hắn.
Không ngờ một trong những thiên tài mạnh nhất Trung Du , ngưng tụ Hồng Sắc Trúc Cơ mà lại bị một kẻ ở Hạ Du đánh cho thổ huyết.
Nhưng khoé miệng hắn điềm nhiên vẫn lộ ra một nụ cười tự tin.
Bất chợt một đoàn hoả diễm ôn hoà liên tục quấn lấy xung quanh Lữ Phụng Thiên , khiến nhất thời vô số vết thương do Vũ Hạo gây ra đã tạm thời ổn định lại được thương thế.
Đây cũng là một trong những công dụng của Phượng Diễm Viêm Hoả , khả năng hồi phục bá đạo của Phượng Hoàng.
" Ta có thể nói cho ngươi biết , ta có thể chiến đấu như này được cả ngày !!! " Lữ Phụng Thiên nhìn Vũ Hạo mỉm cười châm chọc.
" Ồ , vậy thì ta cũng không ngại cùng ngươi chiến đấu cả ngày đâu " Vũ Hạo cũng không chịu thua kém mà phản bác lại.
Điều này cậu nói cũng đúng thôi, Thôn Thiên Quyết tầng thứ hai , có công dụng là gia tăng tốc độ thổ nạp linh khí và thôn phệ thì việc duy trì chiến đấu liên tục với Vũ Hạo là điều không cần phải bàn cãi.
Chỉ trong chốc lát thương thế của cả hai chẳng mấy chốc đã hầu như là khôi phục.
Vũ Hạo cũng phải kinh ngạc trước sự bền bỉ và tốc độ hồi phục cực nhanh của Lữ Phụng Thiên.
" Không hổ danh là người mang nội tại Chiến Thần a !!! " Vũ Hạo cảm thán một câu.
Khi cả hai đang chuẩn bị tiếp tục va chạm vào nhau thì đột nhiên một giọng nói trong trẻo thánh thót làm cho người ta say mê đột nhiên vang lên.
Khiến nhất thời cả