Chỉ trong nháy mắt, liền lập tức đã có người làm ra phản ứng.
Thân hình thoắt một cái đã hướng tới phía Vũ Hạo mà xuất thủ.
" Giết Hắn ...!"
Có người đầu tiên thì tất sẽ có người thứ hai thứ ba làm ra phản ứng.
Cả đám người liền lập tức sôi trào.
Trước đó với thân phận và địa vị của bọn hắn còn tỏ ra khinh thường đối với Vũ Hạo.
Nhưng một màn khủng bố vừa rồi , khiến cho nhất thời cả đám phải nhìn cậu bằng một cặp mắt khác.
Nhưng Vũ Hạo cũng chỉ là một tên đệ tử xuất thân từ một tiểu tông Hạ Du.
Không hề có bối cảnh , thì thử hỏi đám người này làm gì có chuyện dễ dàng bỏ qua như vậy chứ.
Ở phía bên kia sắc mặt Vũ Hạo trở nên âm trầm, lấy thực lực và bối cảnh của bọn này mà còn làm ra cái hành động đánh hội đồng vô sỉ như vậy thực sự khiến cho Vũ Hạo cảm thấy khinh thường.
" Cút con mẹ mày đi !!! "
Đấm ra một quyền hướng về phía thanh niên lao tới gần nhất.
Tên này chỉ vừa mới xuất hiện trước mặt Vũ Hạo liền bị một quyền đấm cho bay ra ngoài hàng trăm mét.
Cho dù đối phương đều là thực lực Trúc Cơ Trung Kì nhưng ngay cả tư cách tiếp một quyền đều không có.
Thực lực bậc này cũng khiến cho cả đám cũng phải líu lưỡi kinh ngạc.
Đánh bay một người thì ắt sẽ có một người khác tiến tới , đối với Vũ Hạo hạ gục một người hiển nhiên vẫn còn là chưa đủ.
Từng có thành tích lấy một địch trăm tại giải đấu giao hữu giữa hai tông Thạch Hà Kiếm tông và Thanh Vân tông.
Nhưng đám người như Lý Mạc Sầu hay Thanh Thiên là người có thể đem ra so sánh với đám người Trung Du này sao ?
Nhưng quả thực cảm giác này thực sự phải nói là con mẹ nó quá phấn khích mà.
Toàn thân nhiệt huyết sôi trào Vũ Hạo gầm lên .
" Chiến ! Chiến ! Chiến ! "
Một quyền lại tiếp một quyền , mỗi một lần đấm ra mang theo uy thế khủng bố mà nghiền ép tất cả những ai dám tới gần.
Phảng phất như một cỗ máy chiến đấu không biết mệt mỏi vậy.
Khắp nơi đều là công kích , hiển nhiên Vũ Hạo không thể nào mà có thể ngăn chặn được hết thảy mọi đòn công kích được.
Tuy nhiên Thôn Thiên Quyết được Vũ Hạo vận ra bảo vệ xung quanh cơ thể , khiến cho vô số đòn tấn công bị thôn phệ trung hoà hơn phân nửa lực sát thương lên cơ thể của cậu.
Tuy nhiên lần tiến công này chủ yếu là nhóm người Trung Kì tiến lên vây công mà thôi.
Mục đích chỉ có thể coi là pháo hôi là chính.
Đối với đám này , chỉ cần không phải là một kích trí mạng thì căn bản Vũ Hạo cũng lười tránh né.
" Coong " Một tiếng kiếm minh thanh thuý vang lên , bất thình lình chém thẳng về phía Vũ Hạo.
" Định Càn Khôn "
Vô số đường kiếm ý mang theo một trận đồ bát quái phá không mà tới, kiếm khí sắc bén vô cùng lợi hại phá không mà tới.
Tuy nhiên Vũ Hạo không phải loại ăn chay, mặc cho đang bị vô số người vây công nhưng phản ứng lại vô cùng nhanh chóng.
" Liệt trảm "
Tàn kiếm Thuận Thiên xuất động , một đường cong hoàn mỹ mang theo vô số hoả thuộc tính cấp tốc được chém ra va chạm trực tiếp vào luồng kiếm âm dương nọ.
" Ầm "
Ánh mắt đảo qua , nhìn về phương hướng luồng kiếm ý kia tạo ra ,một kiếm này hiển nhiên cũng phải làm cho Vũ Hạo kiêng kị hai phần.
" Nhậm Tiêu Dao " ánh mắt hơi lấp loé nhìn lên thân ảnh hắc bạch chiến bào , ung dung cầm kiếm đứng đó.
Có thế cục hỗn loạn diễn ra hiện nay là do cái tên gia hoả Nhậm Tiêu Dao gây nên.
Cho nên gã không tham gia náo nhiệt làm sao được.
Còn Lữ Phụng Thiên thì vẫn bình thản đứng một bên quan chiến , hiển nhiên với bản tính kiêu ngạo của mình Lữ Phụng Thiên không cho phép bản thân lao vào quần ẩu Vũ Hạo với đám người Nhậm Tiêu Dao được.
Ngay tại lúc này , phía sau lưng truyền đến một ảm giác nguy cơ mãnh liệt , theo bản năng và một phần cũng được hệ thông nhắc nhở cho nên lắc mình né tránh.
Một viên đạn nhỏ bằng một ngón tay cái của người trưởng thành , xé gió mà lao tới.
Trên cái thế giới tu hành này người mà có thể dùng được đạn thì chỉ có thể là đám người Phích Lịch Đường mà thôi.
Tuy viên đạn không phải được bắn ra từ mấy khẩu súng lục hay AK mà Vũ Hạo biết từ kiếp trước.
Mà là được bắn ra từ hai ngón tay của đám người này.
Dùng hai ngón tay tạo thế như bắn bi vậy, rồi vận linh lực đè nén lực ép cho viên đạn tới cực hạn rồi búng ra.
Tuy bắn bằng tay nhưng uy lực của tu hành giả bực này làm sao mà mấy con hàng như AK có thể đem ra so sánh.
Vừa đánh trả đám người vây công , vừa tránh né những đường đạn bất quy tắc từ đám người Phích Lịch Đường.
Cũng vừa phải chú ý đề phòng cái tên Nhậm Tiêu Dao kia đánh lén, lúc này Vũ Hạo phải nói là khổ không thể tả.
" Con mẹ nó vì tý hơi sĩ diện lúc đầu mà giờ lại thành ra như này !!! " Vũ Hạo than thở không thôi.
Ai có thể ngờ đám này lại vô sỉ , không càn mặt mũi như thế chứ.
Nhưng đã đâm lao rồi là phải theo lao, Vũ Hạo giờ đây cũng hết cách.
Bảo cậu cúi đầu nhận lỗi với đám người này , thực sự bọn này còn chưa đủ tư cách.
" Ngục Giam Thôn Viêm "
Hư Vô Thôn Viêm cấp tốc được bùng lên dữ dội, với tình thế hiện nay chỉ còn cách là làm cô lập được đám người cận chiến vào bên trong ngục giam.
Tách biệt với đám xạ thủ từ Phích Lịch Đường ở bên ngoài, đây được coi như là phương án ổn áp nhất hiện tại.
Bùng Bùng ...
Hư Vô Thôn Viêm cấp tốc bùng lên dữ dội tạo thành một vòng tròn như cái lồng chim nhốt lại đám người này vào bên trong.
Còn phía bên ngoài đám người Phích Lịch Đường thi nhau bắn ra từng viên đạn , nhưng đều bị ngọn lửa màu đen thôn phệ sạch sẽ.
Chỉ trong tích tắc ở bên trong, Uy Áp Đế Vương trực tiếp bạo phát khiến cho thần trí đám người trở nên mơ hồ , hai chân ý thức hơi khuỵ xuống.
Nhưng cũng chỉ cần trong tích tắc đó thôi cũng đủ cho Vũ Hạo giải quyết được rồi.
" Khai Thiên Kiếm Phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
Tàn kiếm Thuận Thiên loé sáng một đạo kiếm quang huyễn lệ như chẻ đôi vạn vật, lập tức chém thẳng về phía đám người.
Vì không muốn rước thêm lấy nhiều phiền phức, cho nên Vũ Hạo cũng chỉ đánh cho đám người này mất đi khả năng chiến đấu mà không tổn thương tới tính mạng của bọn họ.
Ngọn lửa vừa dập tắt, từ bên trong dần hiện ra thân ảnh Vũ Hạo và vô số người nằm la liệt trên mặt đất rên rỉ vô cùng thê thảm.
Bắt được cơ hội, đám người Phích Lịch Đường lập tức nã