Người tu hành nói trắng ra là cũng giống như người bình thường vậy.
Người thường thông qua ăn cơm trong bụng có thức ăn đem thức ăn tiêu hóa thành chất dinh dưỡng sau đó thân thể hấp thu dinh dưỡng sau đó thông qua hệ tiêu hoá rồi chuyển đi khắp cơ thể.
Dưới tình huống bình thường, tự nhiên người ăn càng nhiều, người ăn càng khỏe thì khí lực sẽ càng lớn.
Những người suốt ngày đói khát váng đầu hoa mắt, bước đi còn xiêu vẹo dĩ nhiên không có cách nào so với một người ăn no đủ, sức khoẻ dư thừa được.
Tu hành giả cũng là như thế, tu sĩ đem linh khí trời đất hoặc là hấp thu linh khí trong linh thạch thông qua quá trình thổ nạp đưa vào thân thể của mình tỏa ra kỳ kinh bát mạch, linh khí này sẽ dần dần bị thân thể hấp thu tồn tại trong đan điền trở thành linh lực của chính mình, rồi sau đó thông qua linh lực tẩy luyện khí lực có thể từng bước từng bước đạt được khí lực cường đại hơn.
Có thể nói theo cách như vậy, toàn bộ Thạch Hà Kiếm tông ngoại môn tu sĩ hoặc là nói tu sĩ cấp thấp trong 4 đại tông môn của vùng Hạ Du mỗi người đều trong trạng thái "ăn không đủ no", nguyên nhân chính là vì tài nguyên quá ít, linh khí thì loãng.
Trong thời điểm còn không thể hiện đầy đủ giá trị của bản thân cho tông môn thì không thể nào đem tài nguyên lãng phí đến trên người của kẻ đó được.
Dĩ nhiên để mà nói cho công tâm hơn một chút, cho dù có đầy đủ linh thạch, điều kiện khá giả thì cũng chưa hẳn đã tốt lắm.
Bởi vì linh thạch đám người dùng để tu luyện, chỉ là loại Linh Thạch cấp thấp bên trong ẩn chứa linh khí thật sự mỏng manh còn có nhiều tạp chất.
Nghiêm khắc đánh giá, linh thạch hạ phẩm như vậy cũng chỉ tương đương như lương khô trong mắt người thường, chỉ có thể làm no bụng mà thôi, muốn từ bên trong đó tích lũy ra được khí lực quả thực chính là vọng tưởng.
Theo thông tin của hệ thống cung cấp thì cũng giống như công pháp hay pháp bảo.
Linh Thạch chia ra làm nhiều loại như : Hạ phẩm , Trung Phẩm , Cực Phẩm , khi linh thạch đạt tới Cực Phẩm thì lại được đánh giá thêm về độ tinh khiết thành 9 cấp ( từ nhất phẩm cho đến cửu phẩm ).
Mà với mật độ linh khí loãng như ở Hạ Du này thì việc tạo ra 3 hay 4 mỏ Linh Thạch Trung Phẩm thì đã là quá quý hiếm rồi.
" Hiện tại trong người cũng có tới gần 500 linh thạch hạ phẩm và một ít vàng bạc vụn ".
Ngồi trên đỉnh của một ngọn cây sâu trong khu rừng Vũ Hạo không ngừng kiểm kê số lượng túi trữ vật mà trước khi đi cậu đã thuận tiện lụm được từ trên đám người.
" Còn 3 tuần nữa là đến lần tập trung phát linh thạch của tông môn.
Mỗi một đệ tử thì chỉ được phát 20 khối linh thạch hạ phẩm để tu luyện"
" Nhưng mà với tài phú hiện tại của mình thì việc này cũng không còn quan trọng cho lắm " Vũ Hạo ngồi vê cằm phân vân suy nghĩ không biết có nên trở về tông môn một chuyến hay là không.
" Thôi đành phải trở về một chuyến thôi , dù sao thì trải nghiệm một lần được tập hợp toàn bộ đệ tử trong tông là một trải nghiệm rất không tệ." Cậu luôn là một người thích tò mò khám phá những điều mới mẻ.
Kể cả là kiếp trước của cậu, nhà tuy nghèo nhưng cậu là một cậu nhóc rất hiếu động.
Luôn luôn tò mò và muốn được khám phá ra những điều mới mẻ.
Nghĩ là làm cậu đứng dậy đôi chân huy động nhảy vọt ra xa hướng tông môn mà đi tới.
Qua gần 3 tháng rèn luyện bên ngoài , tu vi của cậu tăng trưởng một cách nhanh chóng.
Về thần thái của cậu cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Không còn là một tiểu đệ tử nhát gan rụt rè như trước, giờ đây cậu cũng đã trưởng thành hơn không ít.
Cũng có thể là do quá trình lịch luyện bên ngoài mà phần nhiều là do nội tại Đế Vương trong người của cậu.
Với gương mặt tuấn tú