" Tiểu Súc Sinh Đi Chết Đi !!! " Cốt Nhân Thủ Lĩnh vung lên cốt trảo nhanh chóng hướng về phía Vũ Hạo mà chụp tới.
Vũ Hạo ánh mắt co rụt, tốc độ của con hàng này dường như tăng lên vài phần.
Dường như đã triệt để phát điên.
Mắt thấy Cốt Nhân Thủ Lĩnh thành tàn ảnh biến mất, tốc biến lập tức triển khai, nhất định không thể để một kích điên cuồng của hắn đánh trúng được…
" Hừ …chạy đi đâu !!! "
Không gian như nứt ra, một cốt thủ không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh cậu, nhắm thẳng vào vị trí trái tim Vũ Hạo mà oanh kích ...
Vũ Hạo giật mình, phản ứng ngay lập tức tàn kiếm Thuận Thiên vội vàng chắn ngang trước ngực,...
" Oành "
Cốt trảo nhanh chóng đập mạnh lên tàn kiếm , trấn cho Vũ Hạo thổ huyết bay ngược lại về phía sau.
Tuy nhiên, cuối cùng Vũ Hạo thành công tránh thoát được một chiêu tất sát này của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
" Moá nó đau vậy ...!vượt cấp khiêu chiến nguyên một đại cảnh giới quả không dễ dàng gì.
!!! " Sắc mặt Vũ Hạo trở nên ngưng trọng đi vài phần.
Cánh tay cảm thấy hơi tê dại , cũng may tàn kiếm Thuận Thiên kịp thời ngăn chặn nếu không thì Vũ Hạo cũng thực sự không biết kết quả của mình sẽ ra sao nếu dính nguyên một trảo đấy !!!
Sinh Mệnh Mộc nhanh chóng phát huy công dụng của nó… một vài vết thương trong lúc giao đấu cũng đã được nhanh chóng khôi phục.
Bàn tay run rẩy khi nãy cũng đã dần dần ổn định lại hơn.
Phía xa xa, đám người Linh Vân cùng Mỹ Uyển trực tiếp chỉ huy đám người Hạ Du kết trận , tập trung tiêu diệt đám Cốt Hoả Nhân này.
Hai nàng vẫn làm theo lời căn dặn của Vũ Hạo là sẽ bảo đảm và chiếu cố một hai cho đám người ...
Tuy nhiên, chủ trì đại trận nhưng hai nàng vẫn luôn một mực chú ý đến động tĩnh bên kia của nam nhân mình.
Khi nhìn thấy Vũ Hạo thành công cướp đoạt bảo rương, khiến cho Linh Vân hiện lên một hồi ấm áp.
Nhưng sắc mặt của nàng lại lập tức co rút lại ngay khi cốt trảo kia trấn thẳng vào ngực của hắn...
Mặc dù ngay giây phút đó nàng thực sự muốn tiến lên trợ giúp cho nam nhân của mình, nhưng vì còn đang chủ trì đại trận cho nên nàng không thể vì một phút nhất thời mà khiến cho toàn bộ đệ tử Hạ Du bỏ mạng lại được.
Nàng chỉ còn cách đặt niềm tin mãnh liệt lên người nam nhân kia.
Và hiển nhiên nàng đã đúng, ngay khi thấy Vũ Hạo đứng lên, không chút ảnh hưởng quá nhiều.
Giờ phút này trái tim nàng mới nhanh chóng ổn định lại đi phần nào .
" Thiếp tin tưởng chàng sẽ làm được mà !!! "
...
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không "
Tóc đen hoá vàng, quần áo trên người cậu nhanh chóng hoá thành một bộ kim bào rực rỡ.
Lôi Thiên Dực oai vệ dang rộng ra, ngũ sắc lôi kiếp như ẩn như hiện chạy dọc xung quanh.
Ngay khi Lôi Thần Biến thi triển, từ trong ánh mắt Vũ Hạo lộ ra một đạo hồng quang, Uy Áp Đế Vương ầm ầm khủng bố trấn thẳng về phía Cốt Lâu Thủ Lĩnh...
Mặc dù thực lực gã hơn hơn Vũ Hạo gần như là một đại cảnh giới, nhưng ngay khi bị Uy Áp Đế Vương bao phủ, toàn thân gã cũng có một tia kiêng kị, một cảm giác gì đó khó nói nên lời.
" Tới !!! "
Vũ Hạo cười lạnh một tiếng, thần thú Thao Thiết oai vệ lập tức hiện ra phía sau lưng cậu.
Há cái miệng rộng gầm rống trợ uy, rồi lập tức hung hăng phóng tới lao về phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh...
" Một đám kiến hôi " âm thành âm trầm của Cốt Nhân Thủ Linh vang lên, khinh thường nói.
Hai tay vung lên lập tức hình thành một mảnh cốt hải sắc nhọn ầm ầm lao về phía Thao Thiết đang điên cuồng phóng tới ...
Ầm ầm ầm ...
Lực lượng của Cốt Hải ép tới Thao Thiết liên tục bị đánh bay…
Rống…
Thao Thiết tức giận cũng tràn đầy biệt khuất gào rống.
So về đẳng cấp, nó được ngưng tụ từ Dị Hỏa, đẳng cấp phải nói độc nhất vô nhị, nhưng do khác biệt chênh lệnh về tu vi quá lớn khi nó liên tục bị đánh bay, khổ không thể tả.
Với bản tính kiêu ngạo của mình, Thao Thiết không muốn tiếp tục bị đánh bay nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn cái cốt hải này sẽ nhanh chóng đánh thẳng về phía Vũ Hạo.
RỐNG
Rống lên một tiếng đầy uy nghiêm, Thao Thiết cấp tốc thân thể bành trướng.
Nó quyết định chọn phương thức tự bạo bản thân để bảo trì sự uy nghiêm của mình .
" Ầm "
Thao Thiết tự bạo cũng khiến cho Cốt Hải kia do Cốt Nhân Thủ Lĩnh cũng ầm ầm tan vỡ theo.
Làn sóng linh lực ầm ầm khuếch tán khiến cho bụi đất mù mịt, xung quanh vốn đã suỵ đổ nay lại càng trở nên hoang tàn, hoang phế...
" Khai Thiên Kiếm Phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
" Phụng Thiên Liên Hoàn Kích "
Không có hẹn trước nhưng Vũ Hạo cùng Lữ Phụng Thiên đã thành một loại ăn ý nào đó.
Cả hai nhanh chóng hình thành thế công cường hãn phóng thẳng tới Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Hai thế công mạnh mẽ một lần nữa tạo thành thế gọng kìm bao lại xung quanh.
Nhưng lần này Cốt Nhân Thủ Lĩnh đã có sự chuẩn bị, không còn bị động giống như lúc trước nữa.
Hắn gầm lên mạnh mẽ , nhất thời xung quanh ba người trở nên đen kịt.
Bầu trời một vùng trở nên tối sầm trước như đêm đen, vô số oán linh kêu gào thảm thiết.
Giống như là lạc vào một vùng đất chết , đầy rẫy ma quỷ xung quanh vậy.
Vũ Hạo trong tích tắc, chỉ cảm thấy toàn bộ tri giác đột ngột biến mất.
" Phượng Hoàng Hộ Thân "
Ở gần đó, Lữ Phụng Thiên lập tức triệu hồi Phượng Diễm Viêm Hoả, đêm đen trở nên sáng sủa trước ngọn màu đỏ hồng cao quý của Phượng Hoàng.
Hư ảnh Phượng Hoàng như hộ vệ thần cao quý, hỏa diễm đỏ hồng đem cơ thể Lữ Phụng Thiên bảo vệ, nó vươn đôi cánh liệt diễm cùng toàn bộ sự kiêu ngạo của mình.
Tuy Vũ Hạo không có thể loại phát sáng rực rỡ này giống như Lữ Phụng Thiên, nhưng trong trong thái Lôi Thần Biến thì xung quanh cơ thể cậu cũng toả ra vô số kim quang chiếu rọi.
" Khặc Khặc ...! rơi vào trong vùng Quỷ Khí của ta tạo ra.
Các ngươi chỉ có một con đường chết !!! " âm thanh Cốt Nhân Thủ Lĩnh vang vọng xung quanh, nhất thời nhiệt độ xung quanh giảm đi một khoảng.
Âm thanh vừa dứt, một cốt trảo nhanh chóng phóng thẳng về phía lồng ngực của Lữ Phụng Thiên.
Mặc dù ở trong vùng Quỷ Khí của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, nhưng phản ứng của Lữ Phụng Thiên cũng không phải là chậm.
Tuy nhiên bấy nhiêu đó là chưa đủ...
Bả vai gã chấn động dữ dội… Trọng giáp trên người xuất hiện vết nứt nhỏ.
Tuy nhiên vậy cũng đủ để hắn kinh hãi, phải biết trọng giáp hắn đang mặc là bộ giáp tiệm cận Thiên Cấp đấy, huống hồ chi bên ngoài còn được một lớp dị hoả bảo vệ cơ thể ...
“ Khặc chặc tiểu tử … cho dù có là Phượng Hoàng cũng không thể bảo vệ được ngươi… ” Cốt Nhân Thủ Lĩnh cười gằn một tiếng, châm chọc nói .
Rất nhanh gã lại ẩn mình trong bóng tối, mục tiêu tiếp theo không cần nói cũng biết chính là Vũ Hạo...
Tiếng cười khặc khặc vang vọng khắp nơi trong vùng tối được bao bọc bởi vô bàn quỷ khí.
Tuy nhiên còn chưa qua được bao lâu thì tiếng cười quái dị của Cốt Nhân Thủ Lĩnh bỗng nhiên im lặng, còn đâu vẻ