Thần Vĩ cùng Giai Kỳ trở về ở cùng với bà vài ngày tiếp rồi nhanh chóng trở về Pháp, tin tức cô có thai ngoại trừ cô, anh, Lâm Hữu thì vẫn chưa có người nào biết nữa cả.
Việc cô là người phụ nữ của Thần Vĩ cũng đã lan truyền ra nhiều nơi, hầu hết mọi tầm ngắm đã không còn thuộc về Thần Vĩ nữa, họ đã chuyển sang Giai Kỳ, tuy nhiên họ vẫn chưa nắm hết được thông tin cũng như diện mạo của cô.
Và đó là kế hoạch hoàn hảo cho nhưng việc sắp tới của anh.
Trở về Pháp, Thần Vĩ để cô ở trong nhà hoàn toàn, không được đi ra ngoài. Giai Kỳ có hỏi tại sao lại giam cô lại, Thần Vĩ chỉ cười nhẹ, ý bảo không phải.
"Bé cưng..em bây giờ phải ở nhà không được đi lung tung."
"Tại sao? Em muốn đi làm, muốn đi dạo nữa."
"Em bây giờ đang có thai..ở nhà tịnh dưỡng cho anh. Cấm đi."
Giai Kỳ mang thai đã được tháng thứ ba, bụng đã có dấu hiệu to lên, mỗi lần cô nhìn vào đều không khỏi hạnh phúc, đưa tay lên vuốt ve phần bụng.
Những ngày này được anh chăm sóc kỹ đến mức, cô đã mập lên được vài ký so với bà bầu bình thường. Thần Vĩ yêu thương, chăm sóc từng li từng tí, không cho cô đụng bất cứ một việc gì hết. Anh cũng thuê một bảo mẫu về để chăm sóc cho cô.
"Cô Cherry, cô có muốn dùng thử món này không ạ?"
Cô bảo mẫu là người Pháp, là một sinh viên khoa ngôn ngữ, vì cô bé đang học ngôn ngữ của Giai Kỳ nên đặc biệt rất thích khi ở cùng với cô. Cô bé tên Michelle, 19 tuổi, cô bé rất dễ thương, có mái tóc màu nâu đất và đôi mắt và xanh nhạt.
Michelle rất thích ở cùng với Giai Kỳ là do cô bé có thể nhờ cô dạy thêm và chỉ dẫn. Cô bé đặc biệt thích văn hoá và ngôn ngữ của Giai Kỳ, mong ước của Michelle là trở thành một thông dịch viên cho một công ty lớn.
"Cứ gọi chị là Giai Kỳ được rồi."
"Á....được ạ?" Michelle vui mừng, Giai Kỳ gật đầu.
Cô đi ra ngoài ban công, nhìn vào những chiếc lá xanh tươi tốt. Ở đây cũng tốt nhưng cô cũng muốn đi đâu đó cho thật thoải mái. Chứ nhốt cô ở đây, chắc cô sẽ điên lên mất.
Tiếng thang máy đến, cô vừa bước vào bên phía trong, cánh cửa mở ra, bước ra là một cô gái thật sự rất xinh đẹp, mái tóc đỏ rượu dài thướt tha được xoã ra một cách nhẹ nhàng, dáng người cao, gầy gần 1m7 với làn da trắng. Đôi môi màu của cherry càng thêm nổi bật làn da, khuôn mặt thon gọn, đôi mắt đen được giấu sau cặp mắt kính đen sang trọng. Thần thái của cô gái này thật không thể khiến người khác rời mắt được.
Giai Kỳ đứng hình trong vài giây vì cô gái này quá đẹp, cô gái đó quay qua quay lại nhìn xung quanh, lại ngừng ngay Giai Kỳ, cô gái mỉm cười nhẹ, bước tới gần.
Michelle đi tới chặn giữa Giai Kỳ và cô gái đó, liền lên tiếng hỏi ngay.
"Cô là ai? Muốn làm gì?"
Cô gái đó nghiêng đầu, nhìn Michelle, hít thở nhẹ rồi hạ túi xách xuống bàn, ngồi xuống chiếc ghế sô pha. Đôi chân thon dài gác lên nhau một cách quý tộc.
"Em là Mộng Giai Kỳ?"
Cô gái đó cất giọng nhẹ, giọng nghe thật sự rất êm, khiến cô một phút chốc mê mẫn, xung quanh cô gái này phát ra hào quang đấy.
Mà tiếng cô ấy không phải là tiếng Pháp, mà là của cô.
"Phải..cho hỏi cô là..."
"Woa..em là người phụ nữ của Magnus. Rất xinh đẹp."
"Magnus? Cô là..?"
Clarissa tháo kính xuống, ánh mắt dịu dàng khi nhìn về Giai Kỳ.
"Chào em..chị là Clarissa Cyrus, chị gái của Magnus."
Giai Kỳ kinh ngạc, nhìn kỹ vào Clarissa, cô gái này là chị gái của Thần Vĩ, không thể nào? Với nhan sắc này không thể nào là chị gái được, trẻ như thế cơ mà.
Clarissa chớp mắt nhẹ, nghiêng đầu lại nhìn vẻ mặt của Giai Kỳ, bật cười, tay che miệng.
"Em không tin?"
Giai Kỳ gật đầu. Clarissa nhướng mày, thở nhẹ một chút.
"Nếu như chị đoán không nhầm, Magnus sẽ về trong 3..2.."
**Ting**..
"Trở về rồi."
Thần Vĩ đứng trước mặt Clarissa thì đang ngồi, tư thế hết sức nhàn rỗi khi đối diện và bị Thần Vĩ nhìn như thế này.
Clarissa đứng dậy, đi tới ôm lấy Thần Vĩ, Michelle đứng bên cạnh Giai Kỳ, tưởng rằng anh sẽ đẩy cô gái đó qua một bên, nào ngờ anh cũng đưa tay ra ôm lấy Clarissa rất chặt. Giống như bao nhiêu nỗi nhớ của anh cuối cùng cũng đã được bù đắp.
"Magnus..lâu rồi không gặp."
"Chào mừng chị..Clary..chuyến nghỉ dưỡng của chị như thế nào?"
"Khá ổn, chị đi khá nhiều nơi, học tập rất nhiều thứ." Clarissa vỗ vỗ vai em trai. "À..con bé dễ thương đấy. Mắt tốt đó Magnus."
"Em biết mà."
Hai người buông nhau ra, nhưng vẫn nắm chặt tay nhau.
Cả hai người họ nói chuyện bằng tiếng Đức, nên cô không hiểu, chỉ khi nghe thấy tiếng cười và ánh mắt của anh hướng về cô một cách đầy tự hào, cô không hiểu sao cảm thấy nhẹ lòng mang thêm một cách ngượng ngùng.
"Giai Kỳ tới đây." Thần Vĩ vẫy gọi Giai Kỳ bước tới, một tay ôm eo cô đẩy tới ngang với mình.
"Em gái..như chị đã nói chị là chị gái của Magnus, từ nay chúng ta là gia đình."
"Chị..." Giai Kỳ vô thức gọi. Clarissa cười tươi, xoa đầu của Giai Kỳ, cảm giác rất vui.
"Ngoan."
Clarissa gật đầu, vui vẻ lại cầm túi xách lên. Hướng ra ngoài cửa thang máy. Thần Vĩ nhướng mắt, hỏi Clarissa.
"Chị đi liền à?"
"Ừm..gặp lại cũng tốt."
"Vậy thì chỗ cũ."
Clarissa giơ tay hình chữ V rồi chào cả ba người. Chân bước vào thang máy, đeo lại cặp mắt kính đen lúc nảy.
Thần Vĩ quay vào với Giai Kỳ ôm cô, Michelle nhìn cũng hiểu liền bước đi. Cũng tới giờ cô tan làm rồi nên cô về trước.
"Đấy là chị anh thật à?" Giai Kỳ nửa tin nửa không lại hỏi. Cô vẫn không tin cô gái đó với nhan sắc như vậy không thể là chị gái được.
"Phải...có muốn biết chị ấy bao nhiêu tuổi không?" Thần Vĩ vuốt mái tóc của cô ra sau, ngồi xuống liền kéo cô vào lòng.
"Có có..."
"Năm nay chị ấy sẽ là 30 tuổi."
Thần Vĩ ôm cô xoa xoa vùng bụng, Giai Kỳ cũng không từ chối bất cứ hành động của anh đối với con.
Giai Kỳ bất ngờ, độ tuổi 30, điều này là không thể. Nhìn chị ấy nói nhỏ hơn cô còn có thể tin được luôn.
"Chị