Về đến nhà, anh liền sai đầu bếp nấu những món ngon nhất của các nhà hàng 5 sao và mang lên cho cô ăn vì anh nghĩ là từ sáng đến giờ cô chưa ăn gì cả.
Vừa nhìn thấy các món ăn được bày biện trên bàn, cô liền cầm đũa lên và ăn một cách ngon lành vì đúng là sáng đến giờ cô chưa có gì để lót đầy cái bụng trống rỗng của mình.
" Thức ăn ngon lắm hả?" nhìn thấy cô ăn ngon lành, anh chống cằm hỏi
" Tất nhiên là ngon rồi, tôi là kén ăn mà còn thấy ngon nữa đó, đầu bếp nhà anh đúng là số một" má cô phồng lên vì chứa quá nhiều thức ăn trong đó và nói
Nhìn thấy bộ dạng dễ thương này của cô, anh đỏ mặt phì cười hỏi:
"Ngon hơn tôi không?"
" Không, anh ngon hơn nhiều" nói xong, cô mới biết là mình vừa bị cái tên vô liêm sỉ này lừa liền liếc mắt xem hắn ta có phản ứng gì không
" Vậy...tối nay cô có muốn tôi gợi lại cảm giác đó không?"
" Hahaa, thôi không cần đâu, anh ngon hơn đồ ăn nhưng tôi thích ăn đồ ăn hơn anh, thông cảm" cô xua tay
Nghe cô nói vậy, mặt anh đen kịt lại. Trần Phong liền đập tay xuống bàn, tức giận nói:
" Tôi còn không ngon bằng đồ ăn này sao? Đầu bếp đâu, ai cho mấy người nấu đồ ăn ngon như vậy hả?"
" Dạ...dạ chúng tôi xin lỗi ông chủ, lần sau chúng tôi sẽ nấu dở hơn ạ" đám người đầu bếp ấp a ấp úng trả xin lỗi anh
" Anh thiệt luôn á, bá đạo vừa thôi, người gì đầu mà kì cục”
" Tôi phải là thứ ngon nhất trong mắt cô, không cái gì được ngon hơn, cô ghiền mấy món ăn này rồi đúng không? Đám người đầu bếp kia, các người bị sa thải" anh chỉ tay vào đám người đang run sợ kia, giận dữ nói
" Anh có kì cục quá không vậy? Người ta nấu đồ ăn ngon thì có cái gì sa thải người ta?"
" Tôi không muốn"
" Tôi không sống nổi với anh nữa đâu, ngày mai tôi sẽ đi, cảm ơn đã cho tôi ở nhờ hôm nay. Còn về mấy người đầu bếp kia, nếu anh đuổi, tôi sẽ thuê." nói xong cô tức giận đi lên lầu
" Cô...." thấy cô bỏ đi lên lầu như vậy, anh thấy mình có chút hối hận, vì sự nóng giận tức thời của mình mà anh đã gây mất thiện cảm với cô.
" Cô đi lên chỉ cô ấy phòng đi" anh chỉ tay vào một người hầu nữ ra hiệu rằng cô ấy lên chỉ Nhã Thanh vào phòng của mình
" Vâng, thưa cậu chủ" nói rồi cô ấy đi