Sau khi Lý San San bị đá đi, thì bộ phim đã bị ngâm nước nóng của cô lại phải kiếm lại nữ chính khác để thế vào.
Cô lại đề nghị để Khiết Tâm Anh nhận vai diễn này.
Tuy là người mới nhưng cô đã từng tình cờ thấy khả năng diễn xuất của cô bé này, rất được.
Quả nhiên vậy, sau khi cô bé vào đoàn làm phim, chỉ mất khoảng 2 tháng đã hoàn thành tất cả cảnh đơn của Diệp Tịnh.
Ban đầu đạo diễn còn khó chịu ra mặt, nhưng bây giờ có thể nói là thấy Khiết Tâm Anh như bắt được vàng.
Hôm nay, là cảnh cuối cùng của bộ phim.
Tại đại sảnh được trải một tấm thảm nhung màu đỏ rất bắt mắc.
Diệp Tịnh khoác trên mình bộ váy cưới màu trắng ôm sát người, váy cưới đơn giản mà phóng khoáng, lại hết sức tao nhã.
Búi tóc lên cao, cô không đeo nhiều trang sức, trên ngực đính một totem hình chim ưng đang bay, bên trên khắc chữ Hoắc.
Tòa nhà tại đại sảnh có rất nhiều người, mọi người sau khi nhìn thấy Diệp Tịnh thì liên tục chúc mừng đặc biệt là những ông trùm được cô cứu sống kia.
Hôm nay, Hồ Tuyết Ly mặc trên mình bộ comple màu đen, cùng với gương mặt mạnh mẽ hút hồn tất cả những người có mặt tại hiện trường.
Trên ngực cũng đính một totem hình chim ưng tựa Diệp Tịnh nhưng khác màu của Diệp Tịnh là màu đỏ còn của cô là màu xanh da trời.
.......
- Cắt.
Hoàn thành.
Tiếng đạo diễn vừa hô lên là tiếng reo vui mừng của mọi người cũng giống như những đoàn làm phim trước khi chia tay đều buồn bã.
Lần này Tuyết Hồ Ly không đi dự tiệc chia tay, bởi vì bây giờ là lúc cô...!nên trở về rồi.
Trên đường trở về cô sựt nhớ đến con trai muốn mua một ít đồ cho thằng bé nên đã quyết định ghé qua trung tâm thương mại.
Trước khi xuống xe cô muốn tiện hơn nên đành makeup dịch dung.
Cô ghé hết chỗ này đến chỗ khác, mua mua mua, cứ thế khuân hết từ quầy này sang quầy khác đến khi phát hiện cũng đã không cầm nổi nữa.
Cô đành đứng đợi Alex đến mang ra hộ.
- Thật tình cờ.
- Bỗng có một giọng nói trầm thấp quen thuộc phía sau lưng.
Là hắn? Hắn nhận ra mình sao?
Cô quay đầu lại khó hiểu nhìn Hàn Mặc Ngôn.
- Cô rất dễ nhận ra.
- Nhìn vào đáy mắt khó hiểu của cô anh tìm lí do thoái thoát.
Chẳng biết vì sao chỉ nhìn thôi cũng biết là cô gái này dù có biến thành hình dạng gì cũng đều nhận ra.
Đều nhận ra? Cái suy nghĩ này khiến lòng anh hốt hoảng nhưng sau đó lại bình tâm lại rất nhanh.
- Em định...
- Thuần Thuần.
Lời "khuân hết đồ ở cửa hàng của tôi về à?" còn chưa nói ra thì lại bị giọng nói của Alex cắt ngang.
Gì cơ? Thuần Thuần? Anh bần thần nhìn cô gái trước mặt.
Không trùng hợp đến thế chứ?
Mà sau khi Alex thấy Hàn Mặc Ngôn thì mặt anh khẽ sầm xuống.
Chết tiệt! Sao hắn ta lại ở đây? Vừa rồi hắn không nghe chứ?
Sau bữa tiệc rượu tại nhà chú Đinh Alex đã điều tra về Hàn Mặc Ngôn, thật là trái đất tròn, nhưng anh vẫn không muốn Tiểu Hồ Ly nhà anh tiếp xúc với hắn.
Chết dẫm thật, mọi lần anh sẽ không gọi cô như thế nhưng bây giờ cô đang ở ngoài sợ phiền phức nên anh mới gọi như vậy.
Thật không ngờ tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Anh vội chạy lại kéo tay cô kéo đi mà không thèm nhìn Hàn Mặc Ngôn lấy một cái.
Mặc cho anh có gọi với theo giọng nỉ non "Đợi đã".
Alex và cô đi rồi, anh vẫn đứng bần thần ở đó.
Mãi một lúc sau khi Ngọc Quân đến hỏi anh thì anh mới giật mình, chạy nhanh ra xe phóng như bay rời khỏi để một mình Ngọc Quân lừ ké thứ hai đứng ngây ngốc ở đó nhìn theo.
- Boss, bị làm sao thế nhỉ?
Anh phóng như bay đến căn cứ nơi anh nuôi dưỡng những hacker hàng đầu thế giới.
Sở dĩ anh