Sau khi Hàn Mặc Ngôn lờ mờ tỉnh dậy một lần nữa, mọi người cứ nghĩ anh sẽ một lần nữa kích động.
Nhưng không hề, thay vào đó là im lặng.
Anh không nói một câu nào, cũng không có ý định ăn uống hay tập vật lí trị liệu để đôi chân bình thường trở lại.
Cả ngày bọn Ngọc Lâm chỉ thấy anh ngồi thẩn thờ nhìn ra cửa sổ, có vài lần bảo anh mau chóng ăn uống để lấy sức thì anh cũng chẳng ừ hử lấy một cái cứ coi mọi người như không khí.
Mà Hàn Mặc Ngôn anh trong đầu lúc nào cũng là hình ảnh nụ cười cuối cùng của cô nhìn anh, từng lời trước đó cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí.
Đã 1 tháng trôi qua anh vẫn cứ như vậy, liền khiến cho bọn Ngọc Lâm, Lăng Trị, Ngọc Quân sinh ra cảm giác sợ hãi.
Bọn họ cứ đứng ngồi không yên, lúc trước anh phát điên bọn họ lại muốn anh bình tĩnh nhưng nhìn xem tình hình bây giờ của anh đi, không quấy như ban đầu, mà cứ ngồi thơ thơ thẩn thẩn như một cái xác chết có thể chuyển động.
Hôm nay cũng như mọi ngày, anh vẫn duy trì dáng ngồi trong suốt 1 tháng qua, vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tiểu Bảo được Tuyết Nhật Lam dắt từ ngoài cửa vào, cậu bé đã lâu không gặp dường như chuyện cô mất đã làm thay đổi tính tình của một cậu nhóc non nớt chỉ vừa 6 tuổi.
Cậu bước đến đối diện với Hàn Mặc Ngôn, trên tay là tấm hình Tư Thuần đang cười rất tươi là tấm hình ghi lại được nụ cười rực rỡ tận đấy lòng hiếm hoi của cô.
Thấy anh mãi mà không ngoảnh đầu lại, cậu bé liền lên tiếng.
- 1 tháng rồi đấy, cũng lên trấn định lại đi thôi.
- Giọng nói có phần non nớt nhưng lại nghiêm nghị, lạnh lùng.
Mà người ngồi trên giường khi nghe thấy giọng nhóc thì khẽ xoay lại ngước mắt nhìn cậu, nhưng vẫn không chịu mở miệng.
Khi thấy tấm ảnh trên tay cậu nhóc, thân hình của anh khẽ run lên.
- Người buồn nhất đáng ra phải là tôi chứ nhỉ? - Cậu bé nhìn anh cười cợt, nhìn chẳng ra dáng gì của con nít cả.
- Vì sao? - Câu nói đầu tiên của anh trong một tháng qua khiến cho những kẻ núp ngoài cửa vừa mừng vừa sợ.
- Ha, vì sao sao? Ông chui ra từ bụng mẹ sao? Ông được mẹ nuôi dạy sao? Ông chứng kiến mẹ khổ sở sao? Không những điều đó ông chỉ có thể điều tra được, thời gian ông ở bên mẹ có thể nói là dài, nhưng đó chỉ là một phần