Có được sự đồng ý của Lý Giai Kỳ thì mọi chuyện đều trở nên đơn giản hơn nhiều.
Lo sợ bụng của Lý Giai Kỳ lớn quá nhanh nên mọi người đều nhất trí một việc là tổ chức hôn lễ càng sớm càng tốt.
Vấn đề tiền bạc đối với Trầm Thiên Phong là một thứ vô cùng đơn giản, muốn bao nhiêu cũng có nên anh muốn tổ chức một hôn lễ thật lớn, muốn cho Lý Giai Kỳ có thể vẻ vang một chút nhưng mà cô lại không đồng ý.
Bà xã, thật sự không đổi ý sao?
Lý Giai Kỳ nửa ngồi nửa nằm trên ghế sô pha bằng da bò ở phòng khách còn Trầm Thiên Phong không để ý hình tượng ngồi xổm dưới đất năn nỉ cô.
Hai người giữ nguyên tư thế này đã hơn một tiếng đồng hồ rồi nhưng Lý Giai Kỳ vẫn giữ nguyên quan điểm không hề bị Trầm Thiên Phong lung lay.
Kể từ khi Lý Giai Kỳ đồng ý kết hôn, Trầm Thiên Phong rất thuần thục mà đổi xưng hô, mở miệng ngậm miệng là bà xã lại thêm vẻ mặt rất là sung sướng thật khiến cho đám người Đàm Minh Viễn chướng mắt.
Nếu anh đồng ý để em tháo chiếc nhẫn này ra thì em sẽ đổi ý.
Không được, tuyệt đối không được.
Hôn lễ tổ chức nhỏ cũng không sao, em tuyệt đối không được tháo ra nếu không tôi liền dùng keo dán chặt nó lên ngón tay của em.
Lý Giai Kỳ dở khóc dở cười, nhìn chiếc nhẫn to quá khổ trên ngón tay mà không biết phải làm gì.
Trầm Thiên Phong cái gì cũng tốt chỉ có cái tính thích đao to búa lớn là không để người ta ưa được.
Nhà ở cố tình xây to thì không nói đến xe ô tô rồi máy bay riêng cũng là quá mức xa hoa lộ liễu đến bây giờ nhẫn cầu hôn cũng là chói mắt quá mức.
Nếu cô còn đồng ý với mong muốn tổ chức hôn lễ long trọng của anh thì thật không dám tưởng tượng anh sẽ phô trương đến mức nào nữa.
Em hiện giờ đang ốm nghén mệt mỏi, anh còn muốn em mệt mỏi vì hôn lễ.
Anh đây là ngại em chưa đủ vất vả đúng không.
Vừa nói Lý Giai Kỳ vừa rưng rưng nước mắt, bàn tay còn không chút lưu tình đấm mấy cái vào ngực của Trầm Thiên Phong khiến anh ngã bệt xuống sàn.
Không phải Trầm Thiên Phong không chịu nổi mấy đấm của cô nhưng thật sự lực đạo cô ra tay không hề nhẹ mà tư thế ngồi của anh cũng không vững nên mới có thể dễ dàng bị ngã.
Bị đánh ngã nhưng Trầm Thiên Phong cũng không tức giận trái lại nhìn thấy Lý Giai Kỳ mười phần ủy khuất cùng với đôi mắt rưng rưng nước thì tay chân đã cuống cả lên vội vàng ôm cô an ủi.
Bác sĩ và Giáo sư Robert đều nói trong thời gian mang thai sẽ khiến cảm xúc của thai phụ không ổn định cần phải bao dung và thấu hiểu cho họ nên Trầm Thiên Phong rất là nghe lời không dám năn nỉ thêm nữa.
Đều nghe em, là tôi không tốt.
Không cần khóc, khóc không tốt cho mắt.
Tôi là thằng khốn, khiến em mệt mỏi như vậy còn muốn em vất vả vì hôn lễ, em đánh mắng tôi thế nào cũng được nhưng ngàn vạn lần đừng khóc.
Dỗ dành Lý Giai Kỳ nhưng cũng không dám quá quan tâm mấy đứa nhỏ trong bụng sợ cô sẽ lại nghĩ rằng anh chỉ quan tâm đến bọn chúng mà coi cô như công cụ sinh đẻ.
Vậy chúng ta chỉ làm mấy bàn tiệc sau đó mời bạn bè người thân đến dự có được không? Lý Giai Kỳ hít hít mũi nói.
Được, được hết.
Làm mấy bàn tiệc rồi mời người thân bạn bè.
Anh có thấy thiệt thòi hay không?
Không thiệt thòi, chỉ cần cưới được em thì làm gì cũng không thiệt thòi.
Em bây giờ là ông trời của tôi, em nói cái gì tôi nghe cái đó.
Vậy mau gọi mọi người về đi, chúng ta làm sớm một chút không bụng lớn rồi sẽ mệt lắm.
Tôi lập tức bảo Tiểu Dương gọi bọn Lập Thành trở về cũng cho người về quê mời sư nương và A Chính.
Đảm bảo mọi người sẽ có mặt đầy đủ không thiếu một ai.
Dưới tác phong làm việc thần tốc của Trầm Thiên Phong và thuộc hạ của mình, bốn ngày sau hôn lễ đã chính thức được diễn ra.
Lý Lập Thành, Mạc Văn Bác, Âu Dương Hào Kiện, Ngô Việt Bân và cả một vài viên đội trưởng của tổ chức Phi Hổ đều có mặt ở Hải Thiên Đế Cung.
Mẹ con Phùng Chính sớm có mặt tại đây cùng với bà ngoại Phương và Phương Vi đại diện cho phía gia đình nhà gái.
Lý Giai Kỳ muốn mời cả Andrew và Aurelia đến dự nhưng Trầm Thiên Phong nhất quyết không chịu, dù cô nói đến mức sắp gãy cả lưỡi nhưng việc này anh lại kiên quyết đến cứng đầu.
Ngoại trừ việc không gửi lời mời đến Andrew và Aurelia thì tất cả những yêu cầu khác của Lý Giai Kỳ đều được Trầm Thiên Phong đáp ứng không xót một thứ gì.
Tiệc được tổ chức trong sảnh chính của Hải Thiên Đế Cung, vài bàn tiệc được chuẩn bị ở giữa và một lễ đường nho nhỏ nhưng không mất đi sự tinh tế.
Ngoại trừ Trầm Thiên Phong thì sáu bánh bao nhỏ chính là người vui mừng nhất khi thấy ba mẹ tổ chức hôn lễ.
Sáu bánh bao nhỏ cũng là người được chọn để tung hoa trong hôn lễ, các bé trai mặc vest màu đen và đeo nơ đỏ còn các bé gái mặc váy công chúa màu trắng, tóc được thắt bím xinh xắn.
Vì lý do đang mang thai nên mọi thứ đều được giản lược.
Vừa mới trang điểm xong, cầm chiếc váy màu trắng trên tay Lý Giai Kỳ thở dài thườn thượt.
Không hiểu sao cô lại có thể vô tâm đến mức cho rằng mình chỉ là đau dạ dày chứ không phải mang thai, nhìn cái bụng đã nhô lên của mình mà chỉ biết mắng bản thân ngốc quá.
Nếu như biết bản thân mang thai thì cô sẽ không liều mạng thức khuya để học, sẽ nghỉ ngơi thật tốt và còn cố gắng ăn nhiều một chút.
Lương Thủy Nhu đang bận chuẩn bị trang sức cho Lý Giai Kỳ nên không chú ý lắm, đến lúc cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cô ấy đang thở dài còn tưởng là không