Guồng quay công việc trong tập đoàn lớn như Hải Thiên chưa bao giờ trầm lặng, không chỉ nhân viên dốc hết sức lực mà ngay cả lãnh đạo cũng luôn luôn trong tình trạng làm việc cường độ cao.
Không đến một tuần nữa Trầm Thiên Phong phải đi công tác cho nên những việc cần anh xử lý rất nhiều.
Dù mới bị thương thậm chí là vết thương còn chưa lành hẳn nhưng anh luôn trong tình trạng dùng đến 200% sức lực để làm việc.
Hiếm hoi có được mười lăm phút nghỉ ngơi trước khi vào cuộc họp tiếp theo, Trầm Thiên Phong vừa nhâm nhi ly trà Thiết Quan Âm vừa xem xét bảng số liệu Tiểu Dương mới mang đến.
Ngồi gần đó là Đàm Minh Viễn đang cẩn thận kiểm tra lại lịch trình chuyến công tác sắp tới.
Lý Giai Kỳ bên kia thế nào rồi?
Mọi chuyện trong phim trường đều ổn, dù cho xảy ra chuyện thì với bản tính của cô ấy cũng có bao giờ chịu thiệt.
Đén tiểu thư Ryo và thiên kim nhà Bộ trưởng Châu còn ăn không ít khổ với cô ấy thì ai có đủ bản lĩnh ăn hiếp cô ấy.
Chưa kể đến cô ấy con mang thân phận giám sát do chủ đầu tư phái đến thì làm gì còn ai dám có ý nghĩ chọc vào, chủ tịch cứ yên tâm.
Không biết từ khi nào mà mỗi lần nhắc đến Lý Giai Kỳ là Tiểu Dương lại dùng giọng điệu đầy tự hào như thế.
Cô ấy chung quy vẫn là khác biệt với chúng ta, cô ấy có thể trực tiếp đối chọi với người khác nhưng lại không biết người ta có quang minh chính đại như mình hay không.
Tình huống của lão đại vẫn là nên giữ hoà khí với bọn họ cho nên tách cô ấy ra cũng không phải không có lợi.
Ai biết được ngày nào đấy giữa phụ nữ bọn họ xảy ra mâu thuẫn dẫn đến thế lực Yamaguchi vì giữ thể diện mà gây khó dễ thậm chí là lấy mạng của cô ấy.
Lúc đó dù lão đại đứng về phía nào cũng đều không ổn cho nên đề phòng vạn nhất vẫn là ít để họ chạm mặt.
Đàm Minh Viễn là người lớn tuổi nhất nên suy nghĩ cũng luôn thấu đáo nhất, anh biết rõ một khi Yamaguchi Ryo tới sống ở đây bề ngoài là lén lút chạy đi nhưng thực chất đã có được sụ đồng ý của Yamaguchi tiên sinh nếu không chỉ sợ cô nàng chưa đến được sân bay đã bị bắt trở lại.
Thứ hai, Yamaguchi là tổ chức như thế nào thì ai cũng biết cho nên không thể có chuyện một tiểu thư luôn được cưng chiều như Yamaguchi Ryo lại chỉ cùng với một cô hầu gái đến đây.
Theo như anh biết về Yamaguchi Ryo thì cô ta cũng không phải hạng bình hoa để trưng nếu không bao nhiêu năm nay làm sao cô ta có thể dưới mí mắt của phu nhân mà không bị phát hiện chuyện giúp đỡ mẹ đẻ cô ta giữ chân Yamaguchi tiên sinh.
Trước mắt thì đây có lẽ là phương án tốt nhất cho Lý Giai Kỳ.
Tiểu Dương thở dài, gật đầu đồng ý với ý kiến của Đàm Minh Viễn.
Còn mấy ngày nữa sẽ chuyển đến? Trầm Thiên Phong đột nhiên hỏi một câu không đầu không cuối.
Đúng ra là đã được chuyển về rồi nhưng do lần trước xảy ra chuyện chủ tịch bị thương cho nên Minh Viễn đại nhân yêu cầu gia cố thêm và thêm vào một số tính năng mới, chắc khoảng trước khi đi công tác sẽ chuyển đến.
Nghe Tiểu Dương báo cáo, Trầm Thiên Phong nhìn Đàm Minh Viễn đầy bất đắc dĩ.
Anh ta luôn cẩn thận như vậy, chuyện nhỏ nhặt nhất cũng luôn suy nghĩ chu toàn.
Tôi cũng chỉ là muốn lão đại được an toàn, anh là người biết rõ hơn ai hết trên vai anh là bao nhiêu mạng người.
Chỉ khi anh an toàn thì tập đoàn Hải Thiên và Hổ bang mới tiếp tục vững mạnh.
Đàm Minh Viễn không hề biến sắc, đúng lý hợp tình nói làm Trầm Thiên Phong cũng không biết phản bác điều gì và vốn dĩ anh cũng không có ý định phản bác chẳng qua chỉ muốn nói một câu cảm ơn mà thôi.
Bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, trải qua bao nhiêu sóng gió, luôn tìm đường sống trong chỗ chết, bước qua mưa máu mà nhặt lại mạng.
Sự lo lắng quan tâm của Đàm Minh Viễn đối với mọi người là chuyện không thể phủ nhận.
Ngày đó, cũng là sáu người bọn họ chung sức đồng lòng mới đưa Hổ bang vượt qua hiểm cảnh, chưa bao giờ anh nghi ngờ mà trong lòng luôn ghi tạc công lao và tình cảm của bọn họ.
Mười lăm phút nghỉ ngơi nhanh chóng trôi qua, ba người đàn ông lại tiếp tục tham gia một cuộc họp đến tận giờ tan tầm.
Ngày đầu tiên ở phim trường coi như là suôn sẻ, Lý Giai Kỳ được tài xế đón về nhà trước khi mấy người Trầm Thiên Phong trở về.
Ây yo, đây không phải trợ lý Kỳ bận trăm công nghìn việc đây sao, sao lại về sớm như vậy.
Ông chủ còn chưa tan làm mà nhân viên đã nghỉ ngơi rồi, vậy mà không biết xấu hổ.
Yamaguchi Ryo đang ngồi ở phòng khách chờ Trầm Thiên Phong trở về, cô ta ngóng cả buổi cuối cùng lại thấy người về trước là Lý Giai Kỳ khiến cô ta cảm thấy bực bội.
Tôi làm gì, về giờ nào cũng không liên quan đến Ryo tiểu thư thì phải.
Cô còn chưa qua cửa mà quản cũng rộng quá rồi thì phải.
Khi nào chủ tịch cưới cô qua cửa rồi cho cô chức vụ ở tập đoàn Hải Thiên thì khi đấy quản tôi cũng không muộn.
Lời nói của Lý Giai Kỳ đánh trúng chỗ khó chịu của Yamaguchi Ryo, cô ta chính là muốn sớm chút được chân chính trở thành vợ của anh nhưng trước giờ anh vẫn luôn lãnh đạm với cô thậm chí còn không hề đề cập đến chuyện đính hôn chứ đừng nói là kết hôn.
Yamaguchi Ryo thẹn quá hoá giận, thấy Lý Giai Kỳ đang muốn đi về phòng cô ta liền nhào tới đẩy cô một cái.
Thứ nữ nhân hạ tiện, chết đi.
Lý