Người xung quanh cũng nhìn chằm chằm Diệp Mộc Châu, mặc dù
Vẻ mặt Bạch Anh nháy mắt cứng đờ một chút, sau đó hai mắt liền phiếm hồng, cắn chặt môi dưới, như thể hoảng sợ lùi về phía một bước.
Người phụ nữ trung niên đột nhiên mất kiên nhẫn: “Cô có ý gì đó? Việc riêng của nhà họ Hoắc chúng tôi, làm gì tới phiên cô ở đây lắm miệng?!”
Diệp Mộc Châu kinh ngạc: “Là do tôi tò mò, rốt cuộc cô Bạch tới đây làm thư ký.
Lần đầu tiên tôi mới nghe nói tới thư ký muốn về nhà cùng cấp trên, cho nên mới buột miệng hỏi một câu mà thôi, bà kích động như vậy làm cái gì? Chẳng lẽ cô để cô Bạch cùng về nhà với anh Cửu, là muốn bọn họ làm loại việc không thể lộ ra ngoài sao?”
"Cô!” Người phụ nữ trung niên nhịn xuống tức giận, khinh miệt nói: “Anh Anh là thư ký riêng của cậu Cửu, đương nhiên phải về nhà với cậu Cửu rồi”
Hai mắt Bạch Anh đẫm lệ mông lung: "Cô Diệp, cô yên tâm.
Tôi sẽ không tranh giành gì đó với cô đâu, tôi chỉ là thư ký riêng của anh ấy thôi, chỉ chăm lo những việc thiết yếu như quần áo hay cơm nước trong cuộc sống hàng ngày của anh ấy thôi, cô Diệp đừng nên nghĩ nhiều quá”
Ồ, thư ký riêng, là loại thư ký sẽ ngủ cùng với sếp sao?
Người phụ nữ trung niên trào phúng: “Anh Anh, con giải thích cái gì, loại người tư tưởng xấu xa như Diệp Mộc Châu này khẳng định đã
hiểu sai, lại nói tiếp, nếu như cậu Cửu thật sự yêu con, thì cũng là do người vợ như Diệp Mộc Châu đã không làm tròn bổn phận của mình, làm sao có thể trách chúng ta chứ? Chúng ta chỉ là cho cậu Cửu một cơ hội”
“Yên tâm, con cứ tiếp tục biểu hiện cho tốt, thím cùng bà Hoắc đều ủng hộ con”
Bạch Anh thẹn thùng cúi đầu, mặt mày hàm xuân: "Anh Cửu.”
Diệp Mộc Châu: “...” Trước mặt cô lại làm trò sắp xếp tiểu tam cho Hoắc Việt Bách, bà ta có thể nói một câu bà Hoắc không hổ là xuất thân tiểu tam, xử lý sự việc nào cũng phù hợp với trình độ tiểu tam như vậy sao?
“Muốn làm thư ký của tôi?” Hoắc Việt Bách bỗng nhiên chuyển måt.
Trái tim Bạch Anh nhảy dựng: “Là...!Anh Cửu, em đã ngưỡng mộ anh từ rất lâu rồi, còn đặc biệt muốn làm thư ký riêng của anh.”
"Ừm.” Đầu ngón tay của người đàn ông gõ nhẹ lên mặt bàn, không chút để ý: "Cuộc thi thiết kế IS đứng thứ mấy?”
Sắc mặt Bạch Anh cứng đờ.
Hoắc Việt Bách: "Cuộc thi phiên dịch quốc tế đạt loại nào? Đã tốt nghiệp trường đại học nào, thi đậu IELTS chưa?”
Cơ thể Bạch Anh run rẩy: “Ngài