Làm sao có thể chứ!
Diệp Mộc Châu vô thức nhảy dựng lên tại chỗ, giọng nói cũng thay đổi cho thấy sự hoảng sợ của cô: “Anh là S?”
Hoắc Việt Bạch không hề để ý, nhấp một ngụm cà phê: “Không thì sao?”
Giang Bắc Minh là một tên ế hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì: “Đàn em, có phải em ngạc nhiên lắm không? Lúc anh mới biết cũng rất ngạc nhiên đó!”
Diệp Mộc Châu: "..”
Không, ngạc nhiên của cô không giống với ngạc nhiên của anh ấy.
Hoắc Việt Bách chậm rãi cất tiếng: “Đàn em, câu hồi nãy còn chưa nói xong.
Người tôi yêu nhất trên đời này chính là đàn anh, sau đó thì sao?”
Cô cứng họng.
Hồi nãy Giang Bắc Minh chưa vào, cô không biết thân phận của anh nên mới bày tỏ hết tình cảm mình dành cho đàn anh.
Cô chỉ nghĩ muốn thổ lộ với người khác ngay trước mặt chồng, xem người chồng hợp pháp của cô sẽ có phản ứng gì.
Ai mà ngờ cô hành động mãnh liệt, thổ lộ nhiều như thế cuối cùng đều là thổ lộ với Hoắc Việt Bách chứ?
Giang Bắc Minh kinh ngạc: “Chà, đàn em, em bảo người em yêu nhất là đàn anh à? Nhưng em kết hôn rồi mà? Em nói chồng mình phải làm
sao đây!”
Cô không nghe được anh ấy nói gì, căng da đầu: “Hoắc Việt Bách, tai anh không tốt nên nghe nhầm rồi.
Em chưa từng nói vậy.”
Anh nhướng mày: “Thế à? Em còn nói anh là người quan trọng nhất của em”
Giang Bắc Minh hoàn toàn không biết mình đã hoàn toàn bị đẩy ra ngoài: “Đàn em, trong lòng em đàn anh là quan trọng nhất à.
Vậy còn chồng em thì sao?
Cô hơi nghẹn họng, sau đó ngoan cố bày ra vẻ mặt thấy chết không sờn: “Mấy lời khi còn nhỏ không hiểu chuyện mà có thể là sự thật sao? Hoắc Việt Bách, cho dù em mù hay câm cũng tuyệt đối sẽ không nói ra câu anh là tốt nhất!”
Anh cười khẽ: “ồ”
Đúng lúc này, Lâm Khiếu Phương gọi cho cô: “Bà chủ, bà chủ! Chuyện lúc trước Diệp Khánh Thy xúi giục Chu Chính Hà chỉ điểm bảo cô gian lận, ngài Cửu đã xử lý giúp cô rồi.
Bây giờ cổ đông đều đồng lòng quyết định đuổi Diệp Khánh Thy khỏi công ty, sau này cô ta muốn vào Diệp Thị cũng không được!”
Cô ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt sáng rỡ.
Vốn cô còn muốn nhờ anh Ba giúp đỡ, trước tiên phải xoá tên Diệp Khánh Thy khỏi Diệp Thị, rồi sau đó