Diệp Khánh Thy vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì, giọng điệu dịu dàng: "Chị, mặc dù chị đã từng trải qua những ngày nghèo khổ đó, nhưng em tin, chị sẽ không làm loại chuyện này, em cũng không biết sao lại có tấm ảnh đó! "
Người bên cạnh cảm thán: "Diệp Khánh Thy đúng là một cô em tốt.
Lần trước cô ấy vì chuyện của Vân Sơ mà mất mặt như thế, cô ấy cũng không
trách Diệp Mộc Châu, bây giờ còn nói giúp cho Diệp Mộc Châu.
"
"Ai mà không biết Diệp Mộc Châu được bao nuôi, nhưng Diệp Khánh Thy vẫn tin cô ta trong sạch, các cậu nói sao Diệp Mộc Châu không biết xấu hổ thê nhỉ?"
Câu nói này vừa dứt thì ngay sau đó, bỗng nhiên, điện thoại của mọi người reo lên.
Mọi người vô thức lấy điện thoại ra xem, đập vào mắt, chính là bài viết được ghim trên diễn đàn.
Chợt liếc mắt nhìn xem có vấn đề
gì không, nhưng mà nhìn thêm lần nữa!
Sắc mặt mọi người thay đổi.
Đợi đã, bài đăng này không phải là nặc danh sao? Sao lại thành tên thật rồi thế này!
Diệp Khánh Thy vẫn đang lo lắng, vành mắt đỏ hoe nói: "Chị yên tâm, em nhất định sẽ tìm ra người đăng bài là ai, trả công bằng cho chị, bên phía hiệu trưởng! em sẽ đi giải thích! "
Sau khi nhìn bài đăng xong, biểu cảm của mọi người đã từ trợn mắt há hốc mồm, biến thành không dám tin,
cực kỳ phẫn nộ.
Đúng lúc này, có một nữ sinh có quan hệ tốt với Diệp Khánh Thy, xấu hổ mở miệng: "Cái đó, Khánh Thy! "
Nhưng cô ta nói quá bé, Diệp Khánh Thy không nghe thấy.
"Chị, chị đừng buồn nữa, em tin là người trên bức ảnh không phải người yêu của chị, cho nên bọn họ nói gì chị cũng đừng để trong lòng.
Xung quanh trái lại im lặng một phút, cô ta ẩn ẩn cảm thấy có gì đó không ổn.
Tưởng Linh Lam cũng thấy kỳ lạ, tại sao những người này không khen Khánh Thy? Dù