Một giây sau, đôi mắt đen sâu thẳm được nhuộm màu đen nhàn nhạt.
Bóng đen cao lớn chợt đến gần Hân Nghiên .
"chị làm gì đó?"
Đột nhiên cảm giác được bóng đen phủ xuống, Hân Nghiên cả kinh, vội vàng lên tiếng quát lên.
"Hôn em!"
Ngữ khí tràn đầy bá đạo lộ ra thâm tình dứt khoát, không cho người ta cự tuyệt.
Đáy mắt nóng bỏng xen lẫn nhu tình nồng đậm, làm người ta đắm chìm trong đó.
Vốn là người phụ nữ kiêu ngạo lạnh lùng, thanh tâm quả dục, có một ngày cũng sẽ hóa thân làm sói.
"Hân Hân , bảo bối của chị!"
Giọng trầm thấp khàn khàn mê hoặc của Diệu Hàm, vang lên bên tai Hân Nghiên .
Hân Nghiên đắm chìm trong ôn nhu của Diệu Hàm, đáy mắt lộ đầy vẻ đấu tranh, tâm trạng vào giờ khắc này có chút bối rối, thật lâu cũng không đưa tay ngăn động tác của Diệu Hàm.
Lông mày lạnh lùng hơi nhíu lại, có chút không rõ ý nghĩ trong lòng vào giờ phút này, đối với người phụ nữ này lại càng phức tạp.
"Hân Hân , chúng ta kết hôn đi!"
Diệu Hàm nhìn sâu vào Hân Nghiên, đáy mắt nồng đậm nhu tình dịu dàng, dụ dỗ Hân Nghiên gật đầu đồng ý, con ngươi đen thâm sâu càng đen thêm mấy phần.
Hân Nghiên nhìn chằm chằm con ngươi đen như ngọc mực sâu thẳm của cô, nhu tình nơi đáy mắt làm người ta đắm chìm.
Yêu thương trong con ngươi đen như ngọc mực mãnh liệt dâng trào, không che giấu chút nào, nhìn thấy dường như muốn nàng đem tất cả chìm đắm vào trong đó, hung hãn nuốt chửng nàng, làm ngực nàng run rẩy dữ dội.
Kết hôn!
Nàng trước giờ không nghĩ tới người phụ nữ này mới gặp mấy lần thế mà cô lại đề cập đến vấn đề kết hôn như vậy, người phụ nữ này có biết kết hôn có ý nghĩa gì không?
"Hôn nhân không phải trò đùa, chị có biết kết hôn có ý nghĩa gì không, huống hồ... Hân Nghiên tôi một khi kết hôn, tuyệt đối sẽ không cho đối phương cơ hội ly hôn, một khi phản bội tôi, hậu quả chính là chết, dù cho như vậy chị cũng muốn kết hôn với tôi?"
Giọng nói Hân Nghiên vốn động tình mang theo mấy phần khàn khàn và lạnh lẽo, lạnh lùng nhìn Diệu Hàm.
Dường như phải nhìn thấu toàn bộ con người cô, nhưng nhìn thấy sự cố chấp và nghiêm túc trong con ngươi đen kia cuối cùng run lên.
Gương mặt đẹp của Diệu Hàm bỗng dưng cười một tiếng, ưu nhã vốn có.
Đôi mắt đen nhánh thâm sâu lộ ra nụ cười dịu dàng và cưng chiều, nhìn cô gái nhỏ nhắn mềm mại nhưng lạnh lùng bướng bỉnh ở trong ngực một cách thâm tình.
"Phải, chị thích em, trước giờ cũng chưa nghĩ tới sau khi kết hôn với em sẽ ly hôn, cả đời này ngài Diệu đều là chồng của em, là bạn đời cả đời trung thành với em!"
Giọng nói kiên quyết nghiêm túc lại cố chấp, thâm tình ngắm nhìn cô gái trong ngực.
"chị không để ý chuyện tôi không thích chị sao?" Hân Nghiên phức tạp nhìn Diệu Hàm.
Diệu Hàm lắc đầu, cô không quan tâm Hân Hân có thích cô hay không, cái cô muốn là tương lai, là tương lai Hân Hân chấp nhận cô, là đời này, là kiếp này!
"Được, bây giờ tôi mặc dù vẫn chưa thích chị, có điều tôi sẽ thử yêu chị, chỉ cần chị vĩnh viễn trung thành