Trên giường lớn xa hoa phong cách Châu Âu, đôi nam nữ đang làm chuyện xấu hổ.
Chỉ thấy người đàn ông lần thứ hai giơ lên tay lớn, đánh mạnh vào mông của cô gái nhỏ đang nằm sấp trên đùi.
" Vì sao lại không chăm chỉ học tập? Mỗi ngày bắt giáo viên làm bài tập giúp em, còn em lại chạy đi chơi game, hả?"
Thầy Tào... Thầy Lý... Còn có thầy Nhâm, thầy Hoàng, các người dám bán đứng tôi!
Nguyễn Manh Manh khóc không ra nước mắt mà.
Trong lòng tràn ngập cảm giác đau đớn khi bị đồng bọn phản bội.
"Chính mình không làm việc đàng hoàng thì thôi, còn dám dạy Tiểu Tỳ hồ đồ theo. Nguyễn Manh Manh, em trốn học bao nhiêu bữa, ngày hôm nay anh liền cho em mấy cái đánh."
Một, hai, ba, bốn, năm...
Nguyễn Manh Manh nhanh chóng ở trong lòng quýnh lên một trận, lỗi cô phạm vào không thể đếm hết được.
Dù sao, cũng không biết đến cuối cùng Lệ Quân Ngự đánh bao nhiêu cái, mãi đến khi anh dừng lại, cô rốt cuộc tìm được cơ hội phản kích.
"Lệ Quân Ngự, anh khinh người quá đáng, hôm nay em liều mạng với anh!"
Thù này không báo không phải em gái Lệ Quân Ngự, cô muốn lấy lại công bằng.
Nguyễn Manh Manh cũng mặc kệ Lệ Quân Ngự còn cầm hai tay, đè trên lưng cô.
Trực tiếp vùng vẫy, ngước đầu lên, đập mạnh vào cầm Lệ Quân Ngự.
Mẹ nó, uổng cho cái mặt đẹp trai lạnh nhạt kia, thế mà lại làm hành động vô sỉ như thế.
Đánh vào mông con gái, anh có biết chuyện này đối với một cô gái mà nói là vô cùng nhục nhã không!?
Cô cắn chặt hàm răng, quyết định đánh vào cái mặt đẹp trai của Lệ Quân Ngự, vì dân trừ hại.
Mà người đàn ông như đã biết được ý đồ của cô gái, bỗng dưng buông hai tay ra, bản năng ngả ra sau để tách ra.
Ai ngờ, vì Lệ Quân Ngự thả tay làm hai tay của cô đột nhiên được giải phóng, cơ thể Nguyễn Manh Manh liền mềm đi không ít.
Điều này làm cho sức lực cô tăng lên, vượt qua mong muốn.
Chỉ thấy thiếu nữ quần áo mở rộng, nhảy lên trên.
Nhảy lên cao, vượt qua người đàn ông ngồi ở trên giường.
Hai cái tay nhỏ bé theo bản năng nhấn xuống hai bờ vai Lệ Quân Ngự, đẩy anh trở lại.
Sau đó ngay lập tức...
"Rầm —— "
Tiếng động vang lên thật lớn, hai người thuận thế ngã vào trên giường lớn.
Nguyễn Manh Manh ở trên, Lệ Quân Ngự nằm dưới, cơ thể nhỏ bé yêu kiều bị người đàn ông đè chặt xuống giường.
Mà càng chết ở chỗ,
bờ môi mũm mĩm mềm mại của cô đặt ngay trên làn môi mỏng của anh.
...
Trong một thoáng, toàn bộ phòng ngủ trở nên yên tĩnh.
Bầu không khí trở nên quỷ dị.
Nguyễn Manh Manh không nhúc nhích, cũng không dám động.
Cô có thể cảm giác được rõ rệt, bắp thịt rắn chắc của người đàn ông từ lòng bàn tay của mình.
Mà trong lòng...
Lồng ngực cô gần sát với cơ ngực cứng rắn của người đàn ông, dán sát vào nhau, suýt chút nữa làm cho cô thở không nổi.
Cô cảm nhận được bờ môi bên dưới truyền đến cảm giác man mát.
Muốn đòi mạng mà... Cô thật sự hôn Lệ Quân Ngự!
Mẹ ơi, đây là nụ hôn đầu của cô!
"Em còn muốn đè bao lâu, ngồi dậy." Tiếng nói người đàn ông lạnh như băng, đột nhiên từ dưới thân truyền đến.
Anh không hề báo trước mở miệng, Nguyễn Manh Manh thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được, khoảng cách bờ môi hai người, ngay lúc anh nói, càng thân mật hơn.
"..."
Cô sợ đến lập tức ngồi dậy.
Vừa ngồi dậy trong nháy mắt, cô rõ ràng nhìn thấy, đôi mắt đen láy của Lệ Quân Ngự đột nhiên tối đi.
Theo tầm mắt của anh nhìn xuống, cô nhìn thấy bên trong áo sơ mi màu trắng mở rộng, áo lót hồng nhạt vừa vặn quay về hướng người đàn ông, khoảng cách rất gần gương mặt tuấn tú ấy.
"A —— biến thái! Không được nhìn!" Nguyễn Manh Manh rít gào lên vội khép lại áo sơ mi, từ trên người anh nhảy xuống giường, trốn vào góc tường.
Mà Lệ Quân Ngự, thì lại mặt lạnh thuận thế ngồi dậy.
...
Ngay vừa nãy, xúc cảm bờ môi mềm mại đột nhiên biến mất.
Cơ thể nhỏ nhắn mềm mại cũng theo cô mà biến mất.
Lệ Quân Ngự nhíu mày, anh không muốn thừa nhận.
Điều này thực sự làm cho anh có chút khó chịu.