“Tôi vì cái gì không thể động! Tôi càng muốn động!” tâm phản nghịch của Hạ Úc Huân bị kích động lên, quơ chân múa tay, giương nanh múa vuốt.
Âu Minh Hiên không chỉ trên người ăn móng vuốt của cô, trên mặt cũng quá sức.
Đây nơi nào là tán tỉnh a, quả thực chính là đánh nhau! Hơn nữa đối phương lại là một tay già đời chuyên nghiệp cấp bậc cao!
Nhìn tiểu ác ma dưới thân, vẻ mặt hung tợn của Âu Minh Hiên từng chút một suy sụp xuống: “Xem như tôi cầu xin cô được không? Sống yên ổn chút…… Ngoan……”
“Càng không! Liền không yên phận! Ai kêu anh đè tôi! Ai kêu anh khi dễ tôi! Lão nương không phải dễ khi dễ……” Hạ Úc Huân say rượu chín con trâu đều đè không được, điểm này Âu Minh Hiên tự mình hiểu rõ, mà hôm nay lại gặp khó khăn.
“A…… Ai……” Mắt trái đã trúng một đôi bàn tay trắng như phấn.
“Tôi không náo loạn biết không?” Mắt phải lại ăn một quyền, Âu Minh Hiên đau khổ cầu xin.
Âu Minh Hiên đánh lâu sa trường, tinh tường biết được điểm mẫn cảm của phụ nữ, vừa dụ dỗ cô, vừa bất động thanh sắc chậm rãi sờ soạng.
Tôi dù sao cũng không tin, cư nhiên chỉ một tiểu nha đầu đều trị không được!
“Ha ha……”
Hạ Úc Huân đột nhiên nhịn không được cười thành tiếng, một tiếng này Âu Minh Hiên nghe được quả thực kinh hãi, đôi mắt đỏ ngầu trừng cô, hỏi: “Cô cười cái gì?”
“Học trưởng anh đừng có sờ biết không……”
“Vì cái gì? Không thích sao?” Âu Minh Hiên ái muội mà ghé sát vào cô hỏi.
“Rất ngứa a! Ha ha a……” Hạ Úc Huân thân mình uốn éo, nghiêng qua né tránh tay anh, chôn ở sô pha cười đến mức thở hổn hển.
Âu Minh Hiên tức giận sôi lên, như Phật thăng thiên, nói: “Hạ Úc Huân, cô quả thực……”
Năng lực phá hư bầu không khí của nha đầu này thật sự là quá cường hãn!
Anh hiện tại hoàn hoàn toàn toàn hiểu rõ vì cái gì Lãnh Tư Thần không chạm vào cô.
Cô tựa như một đứa trẻ hồn nhiên đối với anh không chút bố trí phòng vệ, chỉ muốn anh cùng cô chơi đùa, cũng căn bản không rõ thế giới ái muội giữa nam nữ là cái thứ gì.
Muốn dạy dỗ khúc gỗ mộc không hiểu phong tình này tuyệt đối không phải ngày một ngày hai.
Cảm giác sai lâm thình lình xảy ra lập tức liền đem htoàn bộ dục niệm của anh bức lui, Âu Minh Hiên tuyệt vọng mà dùng một chiêu cuối cùng, nói: “Hạ Úc Huân, cô không phải muốn học sao? Làm ơn cô cũng phối hợp chút có được không?”
“Nếu cái gọi là kỹ xảo chính là giống cô gái trong film kia bị người ta chà đạp, tôi tình nguyện không cần học! Quả thực đệ tử lầm người!” Hạ Úc Huân hùng hồn nói xong, không nói hai lời một chân đem Âu Minh Hiên đạp xuống.
“Hạ Úc Huân! Cô cư nhiên dám đá tôi, cô chết chắc rồi!” Âu Minh Hiên không có phòng bị phía dưới bị một chân đá vào, eo đều sắp bị đá gãy.
“A a a! Tôi
muốn đi WC……” Hạ Úc Huân biến sắc, trực tiếp từ trên người Âu Minh Hiên mới vừa lăn xuống sô pha dẫm một chân, cọ cọ cọ muốn trốn vào WC.
Âu Minh Hiên kéo thể xác và tinh thần đều mệt bò lên trên sô pha, bệnh nặng mới khỏi, lại bị nha đầu kia lăn lộn một đêm, anh bi ai phát hiện…… Anh không được!
Hạ Úc Huân, cô quá độc đi!
Sự thật chứng minh sách lược đem cô chuốc say rồi hành động là hoàn toàn sai lầm.
Sự thật lại chứng minh, cua ăn nhiều sẽ tiêu chảy.
Chờ Hạ Úc Huân chân mềm mà bò ra tới, Âu Minh Hiên đã ngủ rồi.
Lợi hại a! Không hổ là học trưởng, film kinh khủng như vậy cũng có thể xem ngủ!
Hạ Úc Huân từ phòng ngủ ôm ra một chiếc chăn, rón ra rón rén mà đắp lên cho anh.
Nhón mũi chân vừa định quay người, phía sau bỗng nhiên vang lên thanh âm Âu Minh Hiên: “Muốn đi tìm anh ta phải không?”
Ách…… Anh không phải ngủ rồi sao? Hạ Úc Huân căng da đầu xoay người sang chỗ khác, “Tôi vẫn không yên tâm……”
Âu Minh Hiên sắc mặt giấu trong bóng tối: “Uhm, cô đi đi.”
Hạ Úc Huân sửng sốt, cô không nghe lầm đi!
Âu Minh Hiên cư nhiên đồng ý?
Nếu chủ tử đồng ý, vậy cô còn chờ cái gì!
“Vậy…… Tôi đi đây!”
Hạ Úc Huân mới vừa đi được vài bước Âu Minh Hiên đột nhiên lại mở miệng nói, “Từ từ!”
“Chủ tử, ngài còn có gì phân phó?” Hạ Úc Huân chân chó hỏi.
“Hạ Úc Huân, cô đừng giả vờ.” Thanh âm Âu Minh Hiên lạnh băng xưa nay chưa từng có.
Hạ Úc Huân không xoay người, hỏi: “Ách, giả vờ cái gì a?”
“Tôi thích cô, cô đã sớm biết có phải hay không?” Phía sau truyền đến thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Âu Minh Hiên.
Hạ Úc Huân sống lưng cứng đờ, đôi tay đặt ở bên người nắm chặt thành quyền.
“Hạ Úc Huân, đừng giả vờ! Kỳ thật tối hôm nay, cô rất tỉnh táo.” Âu Minh Hiên ngữ khí chắc chắn, con ngươi cuồn cuộn.
“Học trưởng, tôi không hiểu ý tứ của anh……” Hạ Úc Huân cắn môi, thân thể hơi có chút run rẩy.
“Hạ Úc Huân, tôi mẹ nó chính là mắt bị mù mới thích cô như vậy?” Âu Minh Hiên xốc chăn đứng lên, một tay đem Hạ Úc Huân đang ngây ngốc chặn ngang bế lên hướng phòng ngủ đi đến.
Không hề là chơi đùa, mà chân chính làm chuyện một người đàn ông đối với phụ nữ……