Nam Cung Mặc nhớ tới tin tức trong lúc vô tình đi qua thư phòng Nam Cung Lâm nghe được, suy tư phân tích nói, “Tôi vừa nhìn thấy đầu Lãnh Tư Thần thật sự hệt như lời đồn, bị cha anh ta đập chảy máu. Xem ra lần ầm ĩ này thật sự dữ dội, nói không chừng anh ta sẽ rời khỏi lãnh thị, tự mình làm vua!”
Nam Cung Mặc đột nhiên như nghĩ đến cái gì đó, thần kinh mà “A” một tiếng, nói tiếp, “Cứ nói như vậy, hôn ước của anh ta cùng Bạch Thiên Ngưng e là cũng sẽ xóa bỏ rồi.
Tôi thấy Lãnh Tư Thần căn bản là không yêu Bạch Thiên Ngưng như trong lời đồn, khả năng hai người bọn họ là liên hôn gia tộc tương đối cao. Nếu Lãnh Tư Thần không có tầng này hãm chân, tình cảnh anh lại nguy hiểm vài phần.
Theo tôi quan sát, Lãnh Tư Thần đối với chị ngốc ngốc kia của tôi tình cảm thật sự vi diệu, không cẩn thận rất dễ lau súng cướp cò. Cho nên nếu anh ta xác định được tâm ý của bản thân, vậy anh lại càng nguy hiểm!”
“Thật nhìn không ra cậu lại nhiều chuyện như vậy!” Thấy Nhìn Nam Cung Mặc vẻ mặt nghiêm túc mà đáng khinh, Âu Minh Hiên mặt đen hắc ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ nói, “Khó trách vừa rồi công ty có điện thoại nói lãnh thị chủ động tới giảng hòa, tôi liền biết không thể nào là Lãnh Tư Thần trao quyền. Bất quá, mọi việc đều có tính hai mặt, tự lập sẽ dễ dàng như vậy sao? Cậu nghĩ không khỏi quá đơn giản rồi. Thiếu nơi dựa vào là Lãnh thị, cậu cho rằng anh ta còn có thể dựa vào cái gì thắng được tôi?”
Nam Cung Mặc lời nói thấm thía mà vỗ vỗ bờ vai của anh, nói: “Tôi quả nhiên vẫn là tương đối quen với dáng vẻ kiêu ngạo của anh hơn. Đi thôi, đi ăn cơm! Xem như bữa sáng cuối cùng……”
“Xùy! Đồng ngôn vô kỵ! Đúng rồi, đó là nàng dâu tương lai của anh cậu đấy, cậu phải giúp anh xem trọng có biết hay không?” Âu Minh Hiên khẩn trương mà dặn dò.
Nam Cung Mặc nhún nhún vai, nói: “Chú à, tôi cũng sẽ không bất công a! Tôi thật sự coi chị ấy như chị ruột, các người ai đối tốt với chị ấy, có thể cho chị ấy hạnh phúc, tôi liền duy trì người
đó!”
“Cậu cái tên nhãi ranh! Cậu lặp lại lần nữa?” Âu Minh Hiên giận.
“Được được! Cùng lắm thì mỗi ngày cùng chú hội báo tình huống được chứ gì!” Nam Cung Mặc vội vàng trấn an.
“Chỉ như vậy?” Âu Minh Hiên hiển nhiên không hài lòng.
“Khụ, thời điểm quan trọng sẽ bổng đả uyên ương……”
“Thời điểm quan trọng là thời điềm nào?” Âu Minh Hiên sắc mặt xanh trắng luân phiên.
“Tỷ như…… Ôm một cái a! Hôn nhẹ a! Sờ sờ a! Còn có……” Nam Cung Mặc mang theo vài phần cố ý chế nhạo nói.
“Đáng chết! Cậu câm miệng cho tôi!” Nói đến mức anh cũng không muốn đi nữa rồi.
Nếu lưu lại, thật sự không muốn thấy hình ảnh cô cùng anh ta ôm nhau gắn bó.
Nếu rời đi, còn chưa rời đi, cũng đã bắt đầu nhớ.
Ai……
Không thể tin được anh đường đường tình thánh cũng có một ngày đâm đầu vào cống ngầm……
-
Phòng ngủ.
Lãnh Tư Thần bám riết không tha mà dụ dỗ Hạ Úc Huân ra khỏi tủ quần áo, “Tiểu Huân, thật sự không cần ra sao?”
Hạ Úc Huân vùi đầu vào gối không động đậy.
“Tiểu Huân, anh mang em ra ngoài chơi a! Em đều nói, anh là người tốt, anh sẽ không thương tổn em, tin anh đi……” Lãnh Tư Thần tiếp tục dụ dỗ.
Hạ Úc Huân cũng không nhìn anh cái nào, cúi đầu chu môi hôn gối đầu, nói: “A Thần, chào buổi sáng.”
Lãnh Tư Thần nhìn đến sắp sửa hộc máu! Cô tình nguyện hôn một cái gối đầu cũng không muốn liếc nhìn anh một cái sao? Mị lực của anh khi nào thì rơi xuống loại tình trạng này?
Nam Cung Lâm đi vào vừa lúc thấy một màn như vậy, lười biếng mà dựa nghiêng trên khung cửa, lắc đầu nói: “Tư thần, cậu như vậy là không được, không thấy cô ấy đối với cậu một chút hứng thú cũng không có sao? Có lẽ…… Có thể thử mỹ nam kế xem sao, cậu cởi hết nằm trên giường đi, cô ấy nhất định ra tới!”