Cửa hàng đá quý trung tâm thành phố kia nếu như bị đóng cửa, chẳng khác nào là hoàn toàn chặt đứt tài lộ của hắn, mấy năm nay tất cả béo bở của hắn đều là từ cửa hàng này, chỉ còn nhờ vào cửa hàng này để dưỡng già thôi!
Lợi nhuận dài hạn cùng với việc tham ô của Trần Ngọc Hưng, Lãnh Tư Thần không thể không ra quyết định chỉnh đốn và cải cách, nếu không phải thấy hắn là bạn tốt nhiều năm của Lãnh Hoa Kiều, trước đây từng có cống hiến với công ty, anh đã sớm đem hắn đưa đi cục cảnh sát, mà không phải đơn giản như hiện tại.
Chỉ trong chốc lát, mấy tên thủ hạ của Trần Ngọc Hưng đem Bạch Thiên Ngưng mang ra.
Bạch Thiên Ngưng nhìn thấy Lãnh Tư Thần, hai tròng mắt bỗng, nỗ lực che dấu cảm xúc hoảng loạn của mình.
Cô rõ ràng biết, lần này tuy rằng hiểm ác, nhưng lại cũng là một cơ hội tuyệt hảo. Cho nên, lúc những người đó bắt cóc cô, tuy rằng bảo an ở cách đó không xa, cô cũng không kêu cứu, cố ý để bọn họ đem mình đi.
Cô chính là muốn đánh cuộc một lần!
Tóc cùng quần áo Bạch Thiên Ngưng tất cả đều hỗn độn vô cùng, trên mặt cũng nhiễm dơ bẩn cùng vết máu, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu.
Cô thống khổ nhắm mắt lại, cười khổ, đứt quãng mà thấp giọng nói, “Vì cái gì phải tới…… Anh còn để ý sống chết của em sao? A, không đúng, em lại tự mình đa tình, anh chỉ là…… Để ý tôn nghiêm của anh mà thôi…… Bất quá, anh yên tâm…… Em cho dù chết, cũng sẽ không để bọn họ thực hiện được……”
Nói xong cô liền đột nhiên mạnh mẽ hướng đầu lên trên bàn trà đập, trong phút chốc, cái trán máu tươi đầm đìa.
Phụ nữ nếu thật sự đã có lòng hung ác, ngay cả chính mình cũng có thể hạ độc thủ.
Lãnh Tư Thần rời khỏi công ty, thậm chí muốn hủy hôn, cả ngày cùng phụ nữ khác quấn lấy nhau không rời, mấy ngày liền, rất nhiều áp lực đã sắp sửa đem cô bức điên rồi.
Lúc này đây, vô luận dùng biện pháp gì, cô đều phải lấy được tim anh trở về.
“Thiên Ngưng ——” Lãnh Tư Thần kinh hô một tiếng, anh hoàn toàn không có dự đoán được Bạch Thiên Ngưng sẽ làm ra hành động tuyệt nhiên như vậy.
Bạch Thiên Ngưng dù sao cũng là thiên kim tập đoàn Bạch thị, một khi bản thân cô xảy ra chuyện gì, tuyệt đối
sẽ cho Lãnh thị vốn dĩ cũng đã tràn ngập nguy cơ mang đến trùng kích không nhỏ.
Anh có thể rời khỏi công ty cái gì cũng đều mặc kệ, nhưng anh không thể để cho công ty lưu lại hậu hoạn.
Cứ như vậy dây dưa không rõ, anh đi càng không xong.
Hơn nữa, anh không mong muốn nhất chính là nợ Bạch Thiên Ngưng, đặc biệt là sau khi đã xác định tâm ý với Hạ Úc Huân.
Trần Ngọc Hưng thấy Bạch Thiên Ngưng như vậy cũng hoảng sợ, người phụ nữ này, lúc bắt tới rõ ràng một bộ tham sống sợ chết, như thế nào đột nhiên trở nên kiên cường như vậy?
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận ồn ào tiếng bước chân, cư nhiên là Lãnh Tư Triệt mang theo cảnh sát chạy đến.
Trần Ngọc Hưng chó vượt tường, dùng súng ngăn Bạch Thiên Ngưng đang hấp hối, hai mắt đỏ bừng mà trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần, “Cậu TM cư nhiên dám kêu cảnh sát!”
Thế cục đã tới tình hình này rồi, Lãnh Tư Thần nhanh chóng quyết định, nhanh nhẹn một cái nhấc cao chân mà thật mạnh đá vào cánh tay Trần Ngọc Hưng một cái, súng trong tay hắn lập tức bị đá bay ra ngoài.
Lãnh Tư Thần mới vừa cướp được Bạch Thiên Ngưng, liền có một viên hiểm ác bắn sượt qua bụng anh, bụng nhỏ lập tức một trận lửa đốt, cũng may viên đạn chỉ là sượt qua làn da, bị chút vết thương ngoài da mà thôi.
Sự tình phía sau tất nhiên là giao cho cảnh sát xử lý, Lãnh Tư Thần ôm Bạch Thiên Ngưng nhanh chóng chạy tới bệnh viện.
Lãnh tư triệt vội vàng đuổi theo đi mở cửa xe, “Anh, em lái xe!”
“Được.”
“Thực xin lỗi, anh, là em quá lỗ mãng, làm hại anh bị thương! Anh thế nào?”
“Không có việc gì.” Lãnh Tư Thần cắn chặt răng, chịu đựng đau đớn. Không chỉ là vừa rồi bị trầy da bụng, vết thương xương bả vai sau lưng có vẻ lại nứt ra rồi.