“Được, anh không động.” Lãnh Tư Thần một bộ anh sẽ thực ngoan.
Hạ Úc Huân lần này sống chết không dám trực tiếp thổi khô cho anh, mà cầm quyển sách quạt gió, Lãnh Tư Thần rất tiếc nuối.
“Tiểu Huân……”
Hạ Úc Huân vừa đưa hai tay vòng qua eo anh cột băng vải, vừa không kiên nhẫn nói, “Lại làm gì?”
“Mặt em đỏ, suy nghĩ cái gì?” Lãnh Tư Thần rất có hứng thú hỏi.
Hạ Úc Huân ngẩng đầu hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, anh đáng chết còn dám hỏi!
Cho tới bây giờ giữa hai đùi còn cảm giác được dị vật ma xát qua lại, ngay cả chỗ đó đều cảm thấy vô cùng mẫn cảm.
Lãnh Tư Thần hôm nay thật sự rất kì quái, thái độ của cô với anh ác liệt như vậy, anh cư nhiên một chút đều không tức giận, còn một bộ tính tình thực tốt, uống lộn thuốc đi!
Nhưng, cô rất thích dáng vẻ hiện tại của anh, như vậy không hề áp lực mà ở bên anh, cảm giác khoảng cách giữa hai người đột nhiên kéo gần lại!
Nhưng, khoảng cách kéo gần hơn một chút so với rãnh biển khổng lồ Mariana kia căn bản là không quan tọng.
“Bạch tiểu thư nhất định rất cảm động đi!”
Hạ Úc Huân đột nhiên hỏi một câu, Lãnh Tư Thần ngẩn người, sờ sờ đầu cô, tâm tình rất tốt mà trả lời: “Rất cảm động.”
Nghe Lãnh Tư Thần nói như vậy, Hạ Úc Huân ngược lại không biết nói tiếp thế nào, chỉ là rầu rĩ gật gật đầu, “Uhm.”
Lãnh Tư Thần nhìn sách trong tay Hạ Úc Huân, nhướng mày nói, “ “Chiến lược tư duy và ưu thế cạnh tranh”? Em gần đây mất ngủ sao?”
Hạ Úc Huân mặt đen hắc, nói:“Mất ngủ xem loại sách này, ngủ rồi cũng sẽ gặp ác mộng!”
Đột nhiên nhớ tới trong nhật ký cô có nói qua muốn thi lên thạc sĩ, còn có tờ giấy nhỏ cô dán lên cửa sổ cổ vũ mình cố lên, Lãnh Tư Thần tùy ý mà mở quyển sách kia ra, ngoài dự đoán mà nhìn thấy bút ký nghiêm túc cùng đánh dấu trọng điểm.
“Em muốn thi lên thạc sĩ sao?” Lãnh Tư Thần giống như không chút để ý hỏi.
Hạ Úc Huân gật gật đầu.
“Vì cái gì?” Đột nhiên rất muốn nghe chính miệng cô nói ra lý do.
Hạ Úc Huân ngẩn người, đương nhiên mà trả lời: “Bởi vì
nhàn rỗi nhàm chán!”
Trước khi thành công, cô không muốn nói cho anh, nếu không lỡ như thi không được, cũng quá mất mặt.
Quả nhiên, liền biết cô sẽ không nói thật, Lãnh Tư Thần cũng không vạch trần cô, chỉ nói, “Có vấn đề, có thể tới hỏi anh.”
Hạ Úc Huân hồ nghi mà nhìn anh, nói: “Đêm nay anh thật kỳ quái, làm gì đột nhiên đối tốt với em như vậy?”
“A? Như vậy chính là đối tốt với em sao? Anh nơi nào có đối tốt với em?” Lãnh Tư Thần có thâm ý khác hỏi cô, anh không quên chính mình vừa mới vô sỉ mà hung hăng “Khi dễ” cô.
Hạ Úc Huân trừng anh một cái, nói: “Chỉ là tương đối khác ngày thường mà thôi, nhưng vẫn rất kém cỏi. Tuy rằng biết anh chỉ là dỗ dành em, không có khả năng thực hiện, vẫn là cám ơn hảo ý của anh!”
“Ai nói anh chỉ là dỗ dành em?” Lãnh Tư Thần buồn bực nói. Nha đầu này như thế nào luôn không tin anh?
“Anh bận rộn như vậy, sao có thể có rảnh giải đáp những vấn đề đối với anh mà nói có phần yếu kém như vậy.”
“Anh hiện tại rời khỏi Lãnh thị, không có việc gì vướng víu, một thân nhẹ nhàng, như thế nào sẽ bận!” Lãnh Tư Thần dựa vào đầu giường, nhàn nhã mà nói.
“Cái gì? Anh rời khỏi lãnh thị! Hay là bởi vì chuyện hùn vốn lần trước với Âu thị sao? Sự kiện kia không phải đã giải quyết sao? Học trưởng hẳn là 9 giờ sáng ngày hôm sau liền đem hợp đồng đã sửa chữa gửi cho anh a!” Hạ Úc Huân vội vàng mà nói.
“Vì cái gì em lại biết rõ ràng như vậy?” Lãnh Tư Thần nhăn mày.
“Em……”
“Anh thật sự bởi vì anh mà cùng cậu ta làm cái loại giao dịch này?”