“Nhưng…… Tôi không biết khiêu vũ a!” Hạ Úc Huân khó xử.
“Không sao, tôi có thể dạy cô!” Renault vươn tay về phía cô.
Lại cự tuyệt sẽ là làm kiêu, huống chi hắn còn từng giúp mình một lần, lại là chủ nợ của mình chủ nợ, Hạ Úc Huân đành phải mỉm cười một cái, vươn tay về phía hắn.
Âu Minh Hiên, Nam Cung Mặc còn có Nam Cung Lâm bên kia đều phát hiện Hạ Úc Huân tựa hồ đang bị quấy rầy, đang muốn đi cứu cô, không nghĩ tới Renault nắm tay cô đi vào giữa sàn nhảy, tay đáp ở eo cô, ôm lấy cô khiêu vũ.
Đối với sự xuất hiện của Renault, Nam Cung Lâm cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới hắn đối với Hạ Úc Huân vẫn chưa từ bỏ ý định, bốn trăm triệu cũng chưa thể tống cổ hắn.
Chẳng lẽ, hắn là cố ý tới nơi này tìm cô?
Từ Indonesia đuổi tới nơi này, người đàn ông này cũng quá chấp nhất đi?
“Người đàn ông kia là ai?” Âu Minh Hiên mày đều sắp thành nút thắt rồi.
“Quý tộc Đan Mạch Derrick. Norton.”
“Tôi đương nhiên biết anh ta là cái quỷ quý tộc gì, vì cái gì nha đầu kia lại quen biết anh ta?” Âu Minh Hiên hoàn toàn không có hứng thú khiêu vũ, trên đường xuống sân khấu.
Tần Mộng Oanh hiện vẻ xấu hổ mà cùng anh rời đi.
Cùng trở về còn có Nam Cung Mặc rầu rĩ không vui. Cậu cạnh bên lâu đài cũng chưa thể cướp được trăng trước, đột nhiên xuất hiện ra một lão ngoại quốc là cái quỷ gì? Sớm biết cậu vừa rồi không nên rối rắm như vậy, trực tiếp kéo cô đi khiêu vũ……
“Chú, sao lại thế này?” Nam Cung Mặc nhìn Renault đặt tay ở bên hông Hạ Úc Huân một trận phát hỏa.
“Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai!” Âu Minh Hiên bực bội mà một hơi uống vài ly rượu vang đỏ.
Tần Mộng Oanh cắn cắn môi, nói: “Tôi đi trước! Vừa rồi tôi rời đi như vậy, với Trương tổng thực thất lễ!”
Âu Minh Hiên giữ chặt tay cô, nói:“Thất lễ cái gì? Tên kia vừa nhìn lền biết có ý không tốt với cô! Tôi vừa rồi giải vây cho cô, cô hiện tại còn tự mình đưa tới cửa sao? Cô nhìn không ra ba nuôi của cô là cố ý muốn đem cô đưa cho hắn sao?”
Tần Mộng Oanh ra sức rút tay mình về, nói: “Xin đừng vũ nhục ba nuôi của tôi, ông ấy rất tốt với tôi. Đừng bởi vì chính mình không thèm để ý, liền cho rằng người khác đều không để ý đến tôi. Còn nữa, anh có quyền gì can thiệp vào chuyện của
tôi? Giải vây? Tôi có xin anh giúp tôi giải vây sao?”
“Cô……”
“Âu Minh Hiên, anh có phần cũng quá tự cho mình là đúng rồi đấy!” Tần Mộng Oanh đứng lên, xoay người liền đi.
“Tần Mộng Oanh, cô dám đi!” Âu Minh Hiên bị tức gần chết. Người phụ nữ này đêm nay sao lại thế này, ăn thuốc nổ sao? Anh chính là có ý tốt giúp cô, thật là không biết phân biệt người tốt!
Tần Mộng Oanh bước chân dừng một chút, sau đó không chút do dự tiếp tục đi nhanh rời đi.
Âu Minh Hiên, tôi không vĩ đại như vậy, nhìn thấy anh ghen vì người phụ nữ khác, phẫn nộ vì người phụ nữ khác còn có thể thờ ơ.
Nếu từ bỏ, liền không cần làm ra một vài chuyện kỳ quái khiến tôi hiểu lầm!
“Shit! Đêm nay sao lại đen đủi như vậy!” Âu Minh Hiên một chân đá vào bàn.
Nam Cung Mặc ở một bên vô tội mà nhún nhún vai, sau đó nhìn bóng dáng Tần Mộng Oanh rời đi vuốt cằm như suy tư gì.
Hai người kia, hình như không đơn giản a!
-
Đối diện sàn nhảy.
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi! Lại dẫm anh rồi!” Hạ Úc Huân khẩn trương, lảo đảo thiếu chút nữa té ngã.
Renault đúng lúc ôm chặt cô, nói: “Không sao, Huân, nhẹ nhàng một chút! Điệu waltz kỳ thật rất đơn giản, đi theo bước chân tôi.”
“A.” Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, thân mật tiếp xúc như vậy khiến cô có chút không thích ứng, nhưng, đây chỉ là khiêu vũ mà thôi, cô biểu hiện quá không tự nhiên ngược lại lại không phóng khoáng rồi.
“Huân, tay cô, bị thương.” Renault vừa rồi liền phát hiện, cho nên rất cẩn thận mà nắm tay cô.
“Một vết thương nhỏ thôi.” Hạ Úc Huân cười cười.
“Huân, đêm nay có thể gặp cô, tôi thật sự vui vẻ.”
“……” Hạ Úc Huân dùng nụ cười vạn năng qua loa lấy lệ.
Cách đó không xa, Lãnh Tư Thần nhìn Hạ Úc Huân mỉm cười, cảm thấy chói mắt nói không nên lời.
Lại nhìn hai người nắm tay, hai tròng mắt đã núi lửa phun trào.