Hạ Úc Huân ngồi trên giường, mới vừa uống thuốc xong.
Thấy Lãnh Tư Thần tiến vào, chuyển động ly thủy tinh trong tay, hỏi: “Anh muốn nói cái gì?”
“Nói cho em biết tất cả mọi chuyện.” Lãnh Tư Thần kéo ghế dựa ngồi xuống trước giường cô.
“Trước đây tôi không ép anh nói cho tôi biết, hiện tại càng không muốn biết.” Trong thanh âm Hạ Úc Huân có chút lạnh thấu xương.
Quen với dáng vẻ đáng yêu của cô, dáng vẻ phát điên, dáng vẻ giàu có đầy sức sống…
Giờ phút này, nhìn vẻ mặt hoàn toàn xa lạ kia, Lãnh Tư Thần khó chịu nói không nên lời.
Trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói từ đâu, anh dừng một chút mới mở miệng nói: “Từ rất lâu, lúc ba anh bệnh tim đột phát, lãnh thị thiếu chút nữa đóng cửa, anh vì xoay sở tiền bạc cứu Lãnh thị, ngầm buôn bán súng ống đạn dược, hơn nữa dần dần làm lớn, thành lập một tổ chức, đó chính là hình thức ban đầu của tổ chức Dạ Lang ngày hôm nay.”
Nghe thấy “ Dạ Lang”, ánh mắt Hạ Úc Huân dao động một chút, hiển nhiên từng nghe nói, hơn nữa như sấm bên tai.
“Hiên tại Dạ Lang tuy rằng quy mô rất lớn, nhưng đồng thời, nguy hiểm cũng rất cao, cho nên anh che giấu thân phận bản thân.
Tiền hải quan này, mọi thứ anh làm phải có Bạch Vũ Hào hộ tống, ông ta nắm giữ toàn bộ nhược điểm của anh. Nhưng mấy năm nay ông ta cũng nhận được không ít chỗ tốt, chúng ta là kiềm chế lẫn nhau.
Vì lợi ích của chúng t càng vững chắc, liên hôn là một lựa chọn không tồi, đây cũng là nguyên nhân anh lựa chọn Bạch Thiên Ngưng. Nếu không có em, có lẽ anh vẫn sẽ cứ làm như vậy, cưới Bạch Thiên Ngưng, tiếp tục bảo trì hai thân phận như vậy.
Là em cảm động anh, làm anh tin tưởng cuộc sống còn có thứ đáng giá để theo đuổi để bảo hộ. Anh hứa sẽ cho em một tương lai, cho nên, anh cần phải thoát ly khỏi quỹ đạo dự định.”
Lãnh Tư Thần nói tới đây, nhịn không được nhìn vẻ mặt Hạ Úc Huân.
Hạ Úc Huân vẫn lẳng lặng mà ngồi, chỉ nắm chặt ly thủy tinh khớp xương ngón tay hơi có chút trắng bệch.
Lãnh Tư Thần tiếp tục nói: “Vốn dĩ, chờ sau khi Dạ Lang rửa sạch anh liền có thể không chịu
sự khống chế của Bạch Vũ Hào. Lần chúng ta hẹn xem phim, anh từng nói muốn cho em một tin tức tốt, chính là muốn nói chuyện này. Nhưng, không thể tin được em cư nhiên bị bắt cóc, sau đó mọi chuyện đều rối loạn……
Renault xuất hiện quấy rầy kế hoạch của anh, làm anh không thể không tiếp tục duy trì quan hệ với Bạch Thiên Ngưng, thậm chí cùng cô ấy đính hôn. Ngày hôm qua, cô ấy đứa cho anh chính là nhược điểm trong tay Bạch Vũ Hào……”
“Thì ra, anh chính là vì vài thứ kia mới lựa chọn cô ấy sao? Vài thứ kia, so với tôi còn quan trọng hơn, so với con chúng ta còn quan trọng hơn sao……
Lãnh Tư Thần, anh biết không? Tôi cho rằng anh không làm tổng tài, không cần vợ đẹp, thậm chí ngay cả cha mẹ đều không nhận, tôi cho rằng anh giống tôi, tôi cho rằng anh từ bỏ mọi thứ đều là vì tôi. Vì thế, lòng tôi áy náy vô cùng.
Thật là buồn cười! Anh nhìn tôi có phải cũng cảm thấy tôi rất buồn cười không?” Ngữ khí của Hạ Úc Huân châm chọc nói không nên lời.
“Anh đương nhiên là vì em!” Lãnh Tư Thần kích động nói.
“Vì tôi? Nhưng hiện tại tôi lại nghe thấy, anh tất cả đều là đang vì ích lợi của anh, vì bảo toàn đế quốc Dạ Lang của anh. Lãnh Tư Thần, anh luôn là như vậy, anh luôn có lý do! Mà người nên gánh váo hậu quả cho mọi lý do hợp lý của anh đều là tôi! Anh tự cho là mọi thứ đều vì tôi, đến cuối cùng, lại một mình quên mất tôi! Đây là cái anh gọi là vì tôi sao?” Hạ Úc Huân kích động mà nói.
Lãnh Tư Thần vô lực mà suy sụp hạ bả vai, nói: “Tiểu Huân, trong khoảng thời gian này xác thật là anh quá lơ là cảm nhận của em, nhưng, anh cũng chỉ là muốn nhanh chóng kết thúc mọi thứ này……”