Hạ Úc Huân nghe vậy trong lòng chấn động, sau đó không khách khí mà nói: “Lúc không có việc gì liền đuổi anh ấy đi, có việc liền kêu anh ấy trở về gánh vác, ngài không cảm thấy làm như vậy rất quá đáng sao?”
“Là chúng ta không đúng, hết thảy đều là chúng ta sai, nhưng hiện tại quan trọng nhất chính là bảo vệ Lãnh thị. Còn Tiểu Triệt nữa, nó sức khỏe không tốt, cái nơi như vậy nó sao có thể ở lại nữua, ba nó đã nằm viện, lỡ như nó lại phát bệnh……”
Lãnh phu nhân luôn mồm đều là Lãnh thị, Lãnh Tư Triệt, Lãnh Hoa Kiều, lại mảy may không có chút suy xét vì Lãnh Tư Thần.
Một cú điện thoại Hạ Úc Huân nghe mà ngập tràn lửa giận.
Cô không định lập tức nói cho Lãnh Tư Thần biết, muốn nói cũng là sáng mai hãy nói, không thể ngay cả ngủ cũng không cho người ta ngủ!
Lại nói không cho bọn họ sốt ruột một chút, bọn họ căn bản không biết tầm quan trọng của anh.
Hạ Úc Huân đang muốn đỡ Lãnh Tư Thần vào nhà, vừa cúi đầu, lại nhìn thấy con người màu xanh của anh chuyên chú mà nhìn mình.
Hạ Úc Huân bị anh dọa sợ, hỏi: “Anh tỉnh khi nào?”
“Lúc em dọa cô gái kia đi.” Lãnh Tư Thần nói thẳng không kiêng dè.
“Anh……” Hạ Úc Huân chán nản, anh đã sớm tỉnh còn giả bộ ngủ đến bây giờ.
Nhìn chính mình vừa rồi nhỏ giọng nói chuyện sợ ầm ĩ đến anh, anh có phải cảm thấy rất buồn cười hay không?
“Vừa rồi điện thoại…… Anh đều đã biết?” Hạ Úc Huân mày nhíu lại mà quan sát phản ứng của anh.
Lãnh Tư Thần không có trả lời cô, chỉ ôm chặt cô, hỏi: “Em sẽ đau lòng vì anh sao?”
“……” Hạ Úc Huân không nói lời nào.
“Trừ em ra, không có ai đau lòng vì anh, cho nên, đừng rời khỏi anh được không?”
Hạ Úc Huân trợn trắng mắt, lại nữa rồi.
Đại khái là ngày đó lúc cự tuyệt anh cầu hôn thật sự kích thích đến anh, mấy ngày này mặc kệ anh nói chuyện gì, cuối cùng khẳng định sẽ nói một câu như trên.
A Thần, em thật sự rất muốn đau lòng anh như vậy, nhưng em mềm lòng đến cuối cùng lại hại anh, cũng hại bản thân mình.
“Cô gái kia là ai?” Hạ Úc Huân thuận miệng hỏi một câu, hỏi xong phát hiện vấn đề này có thể sẽ gây hiểu lầm, nhưng nói ra rồi thu hồi không còn kịp nữa, không khỏi lộ ra vẻ mặt ảo não.
“Em ghen tị sao?” Quả nhiên, Lãnh Tư Thần vui sướng hỏi.
“Không có.”
“Thật sự không có?”
“Thật sự không có, một chút cũng chưa…… Ưm……”
Nói còn chưa dứt lời đã bị Lãnh Tư Thần hung hăng hôn lấy.
Sau lần
đó đã không cùng anh thân mật tiếp xúc như vậy, Hạ Úc Huân có chút mới lạ, hoàn toàn không biết ứng phó như thế nào, chỉ có thể để anh tự do phát huy.
Sau một lúc lâu, Lãnh Tư Thần cố nén phản ứng đau đớn hạ thân, lưu luyến mà buông cô ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Môi thực mềm, miệng thực cứng!”
“……” Hạ Úc Huân lười giải thích.
“Em nếu không ăn giấm, Lương Khiêm e là gặp họa rồi!” Lãnh Tư Thần hừ một tiếng.
“Là chủ ý của anh ta?” Hạ Úc Huân có chút vô ngữ, bất quá cũng đoán được một chút. Lãnh Tư Thần tuy rằng chỉ số thông minh cao, nhưng EQ tuyệt đối thấp.
“Cậu ta nói phải kích thích em.” Lãnh Tư Thần đúng sự thật trả lời.
“Anh là đồ ngốc sao? Người ngu ngốc mới đưa ra phương pháp ngu ngốc như vậy mà anh cũng dùng?” Hạ Úc Huân tức giận nói.
Nhìn dáng vẻ thở phì phì đáng yêu của cô, Lãnh Tư Thần cảm thấy tâm tình trong khoảnh khắc tốt lên.
Anh thừa nhận, từ sau lần đầu tiên Hạ Úc Huân tức giận với anh, anh liền rất thích nhìn bộ dáng nổi trận lôi đình của cô.
Bộ dáng kia giống như ánh mắt trời trên toàn thế giới đều rơi xuống đôi mắt cô, cả người đều tràn ngập sức sống.
Có lẽ là bởi vì sinh linh sống trong chỗ tối tăm, bất giác khát vọng ánh mặt trời!
Nhật kí cô đã từng nói, anh là ánh mặt trời của cô.
Kỳ thật, anh vẫn luôn muốn nói với cô, Tiểu Huân, em mới là ánh mặt trời của anh.
Hạ Úc Huân tựa hồ nhớ lại cái gì, có chút tự giễu mà nhếch khóe miệng, nói: “Lấy lui để tiến a…… Phương pháp này tôi cũng đã từng dùng với anh, chỉ tiếc căn bản là vô dụng……”
Lãnh Tư Thần vội vàng cho thấy tâm ý, nói: “Hiện tại hữu dụng, mặc kệ em dùng phương pháp gì đều hữu dụng!”
Giờ phút này, trán Lãnh Tư Thần vẫn luôn đổ mồ hôi hột, chịu đựng khát vọng với cô, nhẫn nhịn thật sự vất vả.