Buổi tối, Hạ Úc Huân tới nhà hàng trước mười lăm phút.
Khoảng 8 giờ kém 5 phút, luật sư hẹn liền tới rồi.
“Thật ngại quá Hạ tiểu thư, để cô đợi lâu. Đây là danh thiếp của tôi.”
“Đâu có, tôi cũng vừa đến!” Hạ Úc Huân tiếp nhận danh thiếp, nhìn trên danh thiếp viết hội sự vụ Lợi Đạt, luật sư Triệu Tu Viễn.
“Triệu luật sư mời ngồi! Có phải từ giờ trở đi bắt đầu tính giờ hay không?”
Triệu Tu Viễn cười cười, nói: “Không cần, tôi và Âu tổng là bạn học cũ, cậu ấy giúp tôi không ít lần, coi như là trả lại cậu ấy một món nợ ân tình.”
Hạ Úc Huân cười khổ, đáp: “Ân tình này…… Cũng không nhỏ……”
“Ha ha, rốt cuộc ai cũng không muốn đắc tội với nhân vật như Lãnh Tư Thần, nếu không phải Âu tổng mở miệng, ai đến vụ án này tôi cũng không thể nhận!” Triệu Tu Viễn cho cô một ánh mắt “ Cô hiểu mà”.
“Lần này thật sự là phiền ngài rồi!” Hạ Úc Huân xin lỗi nói.
“Hạ tiểu thư đừng có gánh nặng tâm lý, phúc họa tương y, nếu vụ án này thắng, tôi cũng coi như là nhất chiến thành danh.” Triệu Tu Viễn cũng không nhiều lời vô nghĩa, đem văn kiện trong túi ra, nói: “Như vậy, bây giờ chúng ta liền bắt đầu đi!”
“Được.”
Hai người khẩn trương thảo luận, thời gian từ từ trôi qua, sắc mặt Hạ Úc Huân càng ngày càng nặng nề.
“Nói nhiều như vậy…… Cũng chỉ có ba phần thắng……” Hạ Úc Huân đột nhiên có chút nhụt chí.
“Ba phần là còn nhiều, tuy rằng loại tình huống này toà án có khuynh hướng phán nghiêng về phía người mẹ, nhưng xem tình huống tinh thần cô xác thật là vấn đề lớn, nếu thưa kiện, luật sư của đối phương khẳng định sẽ bắt lấy điểm này không buông.
Hơn nữa Lãnh Tư Thần đặc biệt biết ứng xử, toà án đối với Thiên Úc ấn tượng luôn luôn rất tố.
Tuy rằng tội trùng hôn xác thật là nhược điểm không tồi, nhưng, tình huống của anh ta nhiều lắm chri xem như trùng hôn chưa thành, lại còn dưới tình huống đang cho rằng cô đã chết.
Về phần phương diện sinh hoạt cá nhân, Lãnh Tư Thần quả thực sạch sẽ đến mức paparazzi chuyên nghiệp nhất cũng không moi được chút tin tức nào trên người anh ta, duy nhất tai
tiếng một lần năm trước anh ta cùng con riêng Lâm gia kia cũng là bắt gió bắt bóng, ở toà án căn bản không có biện pháp dùng!” Triệu Tu Viễn cũng thực bất đắc dĩ.
“Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?” Hạ Úc Huân vội vàng hỏi.
Triệu Tu Viễn nhìn cô một cái, tựa hồ muốn nói gì đó lại thôi, sau một lúc lâu thử thăm dò mở miệng nói: “Thứ lỗi cho tôi hỏi một câu, Hạ tiểu thư không ngại dùng một ít thủ đoạn đặc thù chứ?”
“Thủ đoạn đặc thù?” Hạ Úc Huân khó hiểu.
“Vì dụ như, tới toà án, có thể nói là anh ta cưỡng gian cô.” Triệu Tu Viễn nói.
Hạ Úc Huân biến sắc: “Nhưng chúng tôi hiện tại là vợ chồng hợp pháp!”
“Nhưng lần đó cô mang thai Tiểu Bạch, hẳn là trước khi kết hôn.” Triệu Tu Viễn nhìn tư liệu, Âu Minh Hiên viết trên tư liệu là năm sinh thực sự của Tiểu Bạch.
“Hơn nữa điểm này, khả năng thắng kiện của chúng ta……”
“Không được!” Hạ Úc Huân có chút kích động đến cắt ngang anh nói, hiển nhiên không thể tiếp thu “Thủ đoạn đặc thù” như vậy.
“Được rồi, chúng ta nghĩ cách khác vậy.”
Triệu Tu Viễn cũng biết đột nhiên đưa ra biện pháp này khả năng cô đồng ý không lớn, cũng không ép cô, tiếp tục nói: “Âu tổng cho tôi những thứ này là tư liệu bên ngoài, rất nhiều chuyện tôi cũng không rõ ràng, đối với tôi như vậy ảnh hưởng vẫn là khá lớn, không biết Hạ tiểu thư có thể cho tôi thêm một chút tin tức hay không?
Ví dụ như, Lãnh Tư Thần người đàn ông điều kiện như vậy, cô vì sao nhất định phải ly hôn, ẩn tình trong đó, có thể lợi dụng một chút hay không?”
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->