Lãnh Tư Thần sợ Tiểu Bạch nghe không hiểu, đang nghĩ cách để giải thích, lại nghe thấy con trai làm như có thật gật gật đầu nói: “Con hiểu rồi! Cũng giống như con sao có thể sẽ thích “Người ngốc như vậy tham ăn như vậy vừa lười vừa hay gặp rắc rối” a! Đây tuyệt đối không có khả năng! Chính là tâm trạng như vậy……”
Lãnh Tư Thần nhịn không được cười thành tiếng, nhìn không ra con trai tuổi còn nhỏ mà lại như người từng trải, nói: “Không sai, con nói rất đúng, chính là cảm giác như vậy, con hẳn là hiểu sự thật một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ sợ nhất đối mặt với người phiền toái là chuyện khó có thể tiếp thu bao nhiêu!
A, bất quá, chú rất hiếu kì, cô bé mà con thích vẫn luôn thích phiền con, còn ngốc vừa tham ăn lại hay gặp rắc rối là ai? Là bạn học của con sao?”
Lãnh Tư Thần nhịn không được quan tâm vấn đề tình cảm của con trai, đây hẳn là đề tài tốt để kéo gần mối quan hệ cha con bọn họ.
Tiểu Bạch nghe vậy khuôn mặt nhỏ tức khắc có chút phiếm hồng, quay đầu nói: “Con mới không thích cô ấy!”
Lãnh Tư Thần cười khẽ lắc lắc đầu, anh thừa nhận thích một người mất hơn hai mươi năm, xem ra con trai cũng phải đi con đường mênh mông dài dằng dặc này rồi!
Tiểu Bạch không được tự nhiên mở miệng nói: “Cô ấy là con gái của dì Nguyệt, tuy rằng năm học lớp một giống như con, nhưng lớn hơn con hai tuổi.”
Lãnh Tư Thần: “……”
Không nghĩ tới là tình yêu chị em, bất quá…… Cô bé lớn hơn hai tuổi, con dì Nguyệt, chẳng lẽ là……
Trong lòng Lãnh Tư Thần đột nhiên có dự cảm không hay.
Hẳn không phải là khuê nữ của Âu Minh Hiên chứ?
Nếu là đúng như lời này, xem ra con dâu tương lai của anh, có thể anh phải xuống tay với Âu Minh Hiên nhẹ chút rồi……
Hình như Âu Minh Hiên đến bây giờ còn chưa phát hiện ra cô gái xấu xí kia chính là Tần Mộng Oanh, lại nói Tần Mộng Oanh người này cũng thật sự quá lợi hại.
Vẫn là Tiểu Huân nhà anh tương đối tốt, a, tương đối dễ lừa.
“Tương Nhu, tên công ty này là chú đặt sao?” Tiểu Bạch nhìn thẻ bài Chủ tịch tập đoàn Thiên Úc trước bàn làm việc của Lãnh Tư Thần hỏi một câu.
Đại khái là bởi vì vài ngày không
ra khỏi nhà, đột nhiên có thể ra ngoài thông khí, tâm tình Tiểu Bạch không tồi, cùng Lãnh Tư Thần nói chuyện cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cũng vì chuyện tối hôm qua, ấn tượng của cậu với Lãnh Tư Thần ít nhiều vẫn có chút đổi mới.
Cậu muốn biết giữa mẹ và chú đã xảy ra cái gì, hy vọng mình có thể giúp đỡ một chút.
“Là chú đặt, làm sao vậy?” Lãnh Tư Thần tất nhiên cũng rất vui khi cùng con trai nói chuyện phiếm, kiên nhẫn mà nghe từng vấn đề cậu nhóc hỏi.
“Con thấy tên công ty khác không phải rất khí phách, thì cũng là có ý nghĩa gì đó đặc biệt, những, hai chữ này hình như không có ý nghĩa gì đặc biệt……” Tiểu Bạch khó hiểu hỏi.
“Sao lại không có ý nghĩa gì đặc biệt chứ……” Lãnh Tư Thần thấp giọng lẩm bẩm, ngay sau đó hỏi: “Con biết mẹ con tên là gì không?”
“Biết a! Mẹ tên Hạ Như Hoa! Bất quá, tên trước kia của mẹ thì con không biết, chỉ nghe chú gọi mẹ là Tiểu Huân…… A, là tên Hạ Huân sao?” Nói tới đây, Tiểu Bạch đột nhiên sáng ngời trước mắt: “Chẳng lẽ là tên…… Hạ Úc Huân?”
Lãnh Tư Thần lập tức lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo con trai ta đúng là thông minh, ngoài miệng cũng không chút nào bủn xỉn mà khích lệ: “Con rất thông minh.”
Được khen cậu nhóc có chút cao hứng, bất quá rụt rè mà khiêm tốn nói: “Con tùy tiện đoán thôi.”
Lãnh Tư Thần thấy Lương Khiêm mua đồ còn chưa trở về, đi qua đem di động mình đưa cho Tiểu Bạch, nói: “Chú làm việc trước, con nhàm chán thì chơi điện thoại một lát, bên trong không có trò chơi, con muốn chơi cái gì có thể tự tải về.”
Tiểu Bạch nhận lấy di động, Lãnh Tư Thần lại đột nhiên nhớ tới cái gì, trên mặt hiện lên một tia khẩn trương, muốn đem điện thoại lấy lại, nói: “Tiểu Bạch, khoan đã……”