Cúi đầu nhìn váy, Hạ Úc Huân lại suy sụp, nói:“Anh bảo tôi như thế nào đi ra ngoài?”
Váy trên người cô bị phần tử bạo lực này làm cho từ mặt bên tất cả đều bung chỉ, hiện tại nửa bên chân đều lộ ra ngoài, nhưng người khởi xướng lại một chút áy náy cũng không có, còn một bộ tâm tình rất tốt thưởng thức kiệt tác của mình.
Loại tình huống này đã không phải lần đầu tiên xuất hiện!
Một lần nữa vẫn là 5 năm trước, ở trong văn phòng anh, cuối cùng anh dùng folder thaykhóa kéo hư kẹp lại……
Nhưng…… Hiện tại là đang trong WC! Bảo cô đi đâu tìm kẹp!
Tưởng tượng đến chính mình cư nhiên ở loại địa phương này làm loại chuyện này Hạ Úc Huân quả thực muốn chết!
Lãnh Tư Thần tên khốn này khẩu vị quá nặng!
Trước khi cô gái nổi điên, Lãnh Tư Thần cởi áo khoác mình vây quanh hông cho cô.
Tưởng tượng đến mình chật vật như vậy, tên kia lại quần áo chỉnh tề, Hạ Úc Huân đều hận không thể đem quần áo anh cũng xé nát.
“Muốn xé quần áo anh sao?” Lãnh Tư Thần như có thuật đọc tâm hỏi, sau đó lại dùng một bộ ngữ khí tiếc nuối nói: “Chất lượng rất tốt, em tay không xé có vẻ khó khăn.”
“Một mình đi!” Nhìn anh liền phiền lòng, Hạ Úc Huân một tay đẩy cửa ra.
Giống như ăn trộm nhìn trái nhìn phải, xác định không có ai cô nhanh chóng xông ra ngoài.
Lãnh Tư Thần bước chậm như đang dạo chơi mà đi theo sau cô.
Chân dài, tùy hứng!
Sau khi ra khỏi quán bar, Hạ Úc Huân đứng ở ven đường đang chuẩn bị gọi xe, lại bị người nào đó túm chặt.
“Anh lại muốn làm sao?” Hạ Úc Huân ném tay anh ra.
Lãnh Tư Thần mày nhíu chặt mà quét qua cô một cái: “Đi với anh thay quần áo, chẳng lẽ em muốn cái dạng này về nhà?”
“Anh cho rằng đều là ai làm hại!”
“Anh.” Ngữ khí không cho rằng sỉ nhục ngược lại còn lấy làm vinh hạnh.
Hạ Úc Huân: “……”
Cô hiện tại với bộ dạng này xác thật không có biện pháp về nhà, lỡ như bị Tiểu Bạch thấy được cô phải giải thích như thế nào!
“Anh uống rượu, có thể lái xe sao?” Hạ Úc Huân không yên tâm mà nhìn anh.
“Chỉ uống ba ly.”
“Ba ly cũng là rượu!”
“Anh chính là uống tam chai vẫn còn ổn hơn em, hơn nữa sau khi vận động anh chắc chắn trạng thái bây giờ rất tốt.”
“……”
Không có biện pháp, cuối cùng đành phải lên xe
Lãnh Tư Thần.
Trên đường, Lãnh Tư Thần vừa lái xe vừa nhìn cô một cái, nói: “Em không có gì muốn nói với anh sao?”
Hạ Úc Huân nhìn ngoài cửa sổ, không chút để ý nói: “Có cái gì để nói, coi như là bị chó cắn một cái, chẳng lẽ tôi còn phải cắn trả lại sao?”
Giây tiếp theo, một tiếng thắng xe chói tai vang lên, xe bất ngờ ngừng lại.
Hạ Úc Huân bị đai an toàn ghìm chặt đến mức xương sườn có chút đau, quay đầu trợn mắt tức giận nhìn, quát: “Lãnh Tư Thần, anh có thể lái xe hay không!”
“Bị chó cắn một cái?” Lãnh Tư Thần nghiến răng nghiến lợi mà nhìn chằm chằm cô.
“Như thế nào? Tôi nói sai rồi sao?” Cô cảm thấy sự so sánh này của mình quả thực là tuyệt!
Vừa dứt lời, chỗ dựa lưng sau cô đột nhiên phù phù một chút ngã xuống, ngay sau đó đỉnh đầu một bóng ma bao phủ lại đây.
“Anh muốn làm gì?” Hạ Úc Huân tim đập chậm nửa nhịp, có phần hối hận miệng lưỡi cực nhanh, biết rõ thứ này không phải người, cần gì phải so đo với anh……
Lãnh Tư Thần kéo cổ áo, vừa mở nút áo sơ mi, vừa sâu kín mở miệng nói: “Lại cắn một cái nữa, dù sao em cũng không so đo, sẽ không cắn trả lại không phải sao?”
Ngay lúc Lãnh Tư Thần làm bộ mở dây lưng, Hạ Úc Huân vươn tay một phen kéo cổ anh xuống, sau đó há mồm liền cắn……
“Tê……” Lãnh Tư Thần kêu lên một tiếng.
Thẳng đến miệng nếm mùi máu tươi Hạ Úc Huân mới rốt cuộc nhả ra, vẻ mặt hung ác như chó săn, nói: “Bà cô nói không so đo anh cũng muốn làm, buộc tôi cắn chết anh mới vui vẻ, Lãnh Tư Thần anh có phải không tự trọng hay không!”
“Em không tự trọng.”
“Mắng ai a!”