“Trùng hợp như vậy sao! Các người cũng ăn cơm ở đây! Này, ông chủ, phòng bao tôi định hủy bỏ đi, người tôi hẹn cũng giúp tôi hủy bỏ, tôi ăn ở chỗ này! Mau mang lên một bộ đồ ăn!”
Lãnh Tư Thần vẻ mặt vô ngữ mà nhìn người nào đó vô cùng tự quen thuộc, nói: “Tôi hình chưa chưa đồng ý cho cậu ngồi ở chỗ này.”
Âu Minh Hiên một bộ nanh sao lại có thể nhỏ mọn như vậy, hạ quyết tâm ăn vạ không đi, nói: “Tôi không quan tâm anh có đồng ý hay không, Tiểu Bạch bảo bối đồng ý là được rồi, Tiểu Bạch nhỉ?”
Tiểu Bạch cũng có chút vô ngữ mà nhìn người đột nhiên xuất hiện, đáp: “Con không có thói quen ăn cơm với người lạ.”
“Bảo bối a, chú cũng không phải người xa lạ, chú là bạn của mẹ con, hơn nữa là bạn tốt nhất.” Âu Minh Hiên một bộ sói đuôi dài dụ dỗ trẻ con.
Tiểu Bạch nghe vậy tìm chứng cứ mà nhìn Lãnh Tư Thần.
Âu Minh Hiên thấy thế không vui, nói: “Con nhìn anh ta làm gì nha, chú sẽ lừa con hay sao!”
Nhìn vẻ mặt Tương Nhu ghét bỏ, Tiểu Bạch ra kết luận: “Con đã biết, chú là người theo đuổi mẹ, là tình địch của Tương Nhu đúng hay không?”
“Ách……” Âu Minh Hiên lau mồ hôi, nói: “Lãnh Tư Thần con trai anh quả thực thành tinh rồi! Sao phải thong minh như vậy chứ! Bất quá, bảo bối à con chỉ nói đúng một nửa, chỉ là đã từng, hiện tại chính là bạn tốt! Bạn vô cùng tốt! Bạn chí cốt hiểu không? A, sao chỉ có hai ngươi, mẹ con đâu?”
“Tăng ca.” Tiểu Bạch rầu rĩ nói.
“Như vậy sao…… Đúng rồi bảo bối a, chú hỏi con nghe chuyện này nha, con có quen biết hoặc gặp một cô bé khuôn mặt rất giống chú, đại khái bảy tám tuổi……” Âu Minh Hiên không chút gượng gạo mà chuyển đề tài.
Tiểu Bạch ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh, hỏi: “Chú có phải Thải Điệp Hiên hay không?”
“……” Đối với chỉ số thông minh của đứa nhỏ này, Âu Minh Hiên đều đã khiếp sợ đến mức chết lặng, nói: “Vậy con cũng có thể đoán được?”
“Chỉ là suy đoán
cơ bản.”
“Ách, thôi được…… Không sai, chú chính là người ngày đó ở trong trò chơi trò chuyện riêng với con!”
“Thôi được, con tin tưởng chú là bạn tốt của mẹ, mẹ sẽ không theo người không quen biết đi tiệm net chơi game.”
“Ai, bảo bối đúng là thông minh! Hiện tại con tin chú rồi, có thể nói cho chú chứ?” Âu Minh Hiên tiếp tục lắc đuôi to.
“Thực xin lỗi, người như chú nói, con không quen biết, cũng chưa từng gặp qua.” Tiểu Bạch đúng sự thật trả lời.
“Con chắc chắn?”
……
Tiểu Bạch cùng Âu Minh Hiên đang trò chuyện, di động của Lãnh Tư Thần vang lên, vì thế tựa lưng vào ghế nghe điện thoại.
“Alo?”
“BOSS, cả ngày hôm nay tôi đều dựa theo anh căn dặn theo dõi Thẩm Diệu An. Hắn không có đến công ty, vẫn luôn ở nhà, nhưng lúc chạng vạng lái xe đi khách sạn Minh Châu. Tôi vẫn luôn đi theo tới khách sạn, sau đó hiện tại đang ở bên ngoài khách sạn theo dõi, hắn vẫn luôn không có ra, nhưng……”
“Nhưng cái gì?” Lãnh Tư Thần hỏi.
Sang nay tai tiếng cô và Thẩm Diệu An nháo đến ồn ào huyên náo anh tất nhiên biết, không chỉ có như thế, còn nghe nói Thẩm gia rút vốn một hạng mục quan trong gần đây vừa hợp tác cùng tập đoàn Thiên Lâm. Để tránh Thẩm Diệu An làm ra hành động quá khích, anh cố ý cử Lương Khiêm đi theo dõi hắn.
“Nhưng, vừa rồi tôi hình như thấy Hạ tiểu thư đi vào……” Lương Khiêm thật cẩn thận mà nói.
“Cậu nói cái gì?” Lãnh Tư Thần lập tức đứng dậy, ánh mắt lạnh băng: “Cậu xác định là cô ấy? Chuyện khi nào?”
“Tôi chắc chắn, ba phút trước.” Lương Khiêm lúc ấy trực giác mách bảo không thích hợp, cho nên lập tức gọi điện xin chỉ thị Lãnh Tư Thần.