Hai người đi đến một chỗ không có ai trong phòng nghỉ ngơi.
Hạ Úc Huân chơi bong xong có chút khát, tiện tay bưng lên một ly rượu vang đỏ, nói: “Có chuyện gì, nói đi!”
“Cô cùng Lãnh tiên sinh rốt cuộc là quan hệ gì?” Lâm Tuyết vẻ mặt như bị đao đoạt mất tình yêu chất vấn nói.
Sao lại là vấn đề này?
Hạ Úc Huân vẫn là câu trả lời vạn năng kia ——
“Không quan hệ gì.”
Con ngươi Lâm Tuyết nổi lên một tia tức giận, nói: “Không quan hệ gì? Không quan hệ gì anh ấy lại nhiều lần có thái độ mập mờ như vậy với cô, không quan hệ mà anh ấy vừa rồi thay cô mời khách?”
“Thay tôi mời khách?” Hạ Úc Huân khó hiểu.
“Người đánh ra một gậy vào lỗ cần phải mời khách là ước định đã thành quy củ, đừng nói với tôi cô không biết.” Lâm Tuyết nhanh chóng nói ra.
“Hả, tôi không biết.”
Cô là thật sự không biết, còn tưởng rằng Lãnh Tư Thần có tiền tùy hứng a……
“Cô……” Lâm Tuyết một bộ “Sao lại có người mặt dày vô sỉ như vậy”.
Hạ Úc Huân quơ ly rượu vang đỏ, nhẹ nhấp một ngụm, không nhanh không chậm nói: “Vậy còn cô? Cô và Lãnh Tư Thần là quan hệ gì, dựa vào cái gì ở chỗ này chất vấn tôi?”
“Tôi……” Lâm Tuyết sống lưng cứng ngắc, ngay sau đó thần sắc ngạo nghễ nói: “Người anh ấy thích là tôi, quan hệ này đủ sao?”
Hạ Úc Huân nhất thời không nói gì: “……”
Đủ cái rắm! Cô vẫn là bà xã của anh a……
Lãnh Tư Thần trước đó chính miệng giải thích không quan hệ gì với Lâm Tuyết, nhưng cô nương này lúc này lại lời thề son sắt nói với cô, cô sắp sửa bị nháo đến hồ đồ.
“Tôi không biết cô rốt cuộc dùng phương pháp gì buộc anh ấy ở bên cô, xin cô buông tha anh ấy, xem như tôi xin cô, anh ấy…… Anh ấy mấy năm nay thật sự rất vất vả……” Lâm Tuyết mặt đầy vẻ đau xót, như nhẫn nhục gánh vác cầu xin.
“Ách……” Hạ Úc Huân quả thực không biết nên nói như thế nào với em gái này. Rốt cuộc là ai buông tha ai chứ?
“Cô căn bản không hiểu anh ấy, không biết trong lòng anh ấy có khổ tâm, cô chỉ biết một mặt đánh đâu thắng đó của anh ấy trước mặt thế
nhân, cô cho rằng thái độ anh ấy đối với cô đặc biệt chính là thích cô sao? Cô biết anh ấy vì cái gì lại có thái độ đặc biệt với cô không?” Lâm Tuyết kích động mà nói, trên mặt hiện lên một tia khoái cảm trả thù.
“A, vì cái gì?” Hạ Úc Huân khiêm tốn thỉnh giáo.
“Bởi vì cô và người mà anh ấy yêu thương có ba phần tương tự.” Lâm Tuyết gằn từng chữ một nói, đồng thời cẩn thận chú ý vẻ mặt Hạ Úc Huân.
Hạ Úc Huân làm ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, nói: “A! Thì ra là thế sao! Cho nên ý của cô là, tôi chỉ có ba phần tương tự, mà cô và cô gái kia có bảy phần tương tự, giống hơn so với tôi, cho nên cô mới là tình yêu đích thực của anh ta phải không? Cũng là thế thân, cô cảm thấy cô giống hơn, cho nên cao thượng hơn tôi?”
Hạ Úc Huân cảm giác mình hoàn toàn không cách nào lý giải được logic của Lâm Tuyết.
“Tôi có thể vì anh ấy mà từ bỏ bản thân, tôi có thể vì anh ấy mà cam tâm tình nguyện làm một kẻ thế thân, tôi có thể vì anh ấy mà cả đời làm người kia trong lòng anh ấy! Cô có thể chứ?” Lâm Tuyết vẻ mặt hy sinh, thấy vẻ mặt đạm nhiên không chút khiếp sợ của Hạ Úc Huân, đột nhiên hiểu rõ mà lẩm bẩm nói: “Tôi đã biết…… Thì ra cô cũng biết…… Thì ra cô đã sớm biết…… Nếu không cô sao có thể cố ý đem tên đổi thành chữ ‘ Huân ’ này chứ!”
Lâm Tuyết cũng là vào ngày đó Lãnh Tư Thần uống say đưa anh về nhà nghe được anh nói, mới biết tên cô gái kia có chữ Huân.
Hạ Úc Huân nhìn Lâm Tuyết một bộ “Tôi là chúa cứu thế chỉ có tôi mới có thể cứu vớt anh ta, còn cô bụng dạ khó lường đê tiện vô sỉ”, cũng say say.
Cô phát hiện chính mình hoàn toàn không có biện pháp cùng cô nương này giao lưu.