Tuy rằng đối với tài nấu bếp của anh không quá chắc chắn, bất quá ngửi được mùi thơm khắp nhà, xem chừng cũng không tồi.
Phòng khách.
Hạ Úc Huân thả túi xách, ở bên cạnh Tiểu Bạch ngồi xuống, hỏi: “Làm bài tập đến đâu rồi các bảo bối?”
“Dạ, dì hoa dì đã về rồi! Dì mau giúp con khuyên nhủ Tiểu Bạch nha!” Niếp Niếp vừa thấy cô tức khắc như gặp được cứu tinh.
Nhìn tiểu nha đầu vẻ mặt ủy khuất, Hạ Úc Huân vội vàng hỏi: “Tiểu Bạch lại sao vậy?”
“Bài tập hôm nay của con đã làm xong rồi, nhưng Tiểu Bạch một hai bắt con phải làm hết bài tập chương phía sau nữa. Niếp Niếp mệt mỏi quá……” Tiểu nha đầu mặt không vui mà lẩm bẩm.
“A, Tiểu Bạch này, con không cần đối với Niếp Niếp yêu cầu quá nghiêm khắc!” Hạ Úc Huân thử thăm dò khuyên nhủ.
“Nếu không làm từ giờ trở đi, chờ đến kỳ nghỉ, bài tập của chị ấy căn bản viết không xong.” Tiểu Bạch mặt không cảm xúc mà trần thuật sự thật.
“Nhiều ngày như vậy, chị sao có thể viết không xong!” Tiểu nha đầu lập tức xoa eo phản bác.
Tiểu Bạch nhìn bé một cái, tiếp tục mặt không cảm xúc, nói: “Được, vậy ngàu hôm sau chúng ta đi ra ngoài chơi, chị ở nhà làm bài tập.”
“Vì cái gì? Dựa vào cái gì?” Bé giận.
“Chị đã quên lần trước bị phạt đứng, trước đó nữa bị chép phạt, còn có chuyện trước đó nữa nghỉ phép bị cô mắng sao!” Tiểu Bạch không chút nào lưu tình mà bóc phốt tiểu nha đầu.
“Đừng a! Chị muốn làm bài tập ở nhà! Chị không muốn bị phạt! Chị viết chị viết chị viết viết viết……” Bé lập tức vùi đầu múa bút thành văn.
Hạ Úc Huân xin lỗi mà nhìn bé một cái, xin lỗi a, dì Hoa cũng không giúp được con.
Tiểu Bạch lo lắng xác thật không phải không có đạo lý, Niếp Niếp nếu chơi đùa quá mức, buổi tối trở về sẽ rất khó tập trung lực chú ý làm bài tập, không phải quá hưng phấn, mà là quá mệt mỏi ngủ rồi, trước đó có rất nhiều lần nghỉ lễ không hoàn thành bài tập về nhà bị cô mắng.
Cô vừa rồi nhất thời không nhớ tới, cậu nhóc này lại quá hiểu biết Niếp Niếp.
Thấy tiểu nha đầu ủy khuất mà sắp khóc ra, Tiểu Bạch thở dài, nói: “Sắp ăn cơm, chị nghỉ ngơi
một chút đi, cơm nước xong lại làm một ít, nhiệm vụ hôm nay liền sẽ hoàn thành.”
“Được!!! Tiểu Bạch em quá tốt rồi!” Niếp Niếp lập tức vết sẹo đã lành quên đau, nín khóc mỉm cười mà hoan hô.
“Mẹ, mẹ nghỉ mà vẫn phải làm việc sao?” Tiểu Bạch nhìn Hạ Úc Huân một cái, đột nhiên nhíu mày hỏi một câu.
“Không có! Sao vậy?” Hạ Úc Huân lắc đầu.
“Vậy trong tay mẹ cầm cái gì?” Tiểu Bạch nhìn chằm chằm quyển sách thật dày trong tay cô.
“A, cái này sao, cái này không phải văn kiện! Là…… Là…… Cái kia……” Hạ Úc Huân châm chước một chút tìm từ, nói: “Chính là người được đề cử làm ba dượng con đó!”
Với miêu tả của Hạ Úc Huân, Tiểu Bạch thật ra rất nhanh liền nhận lấy, duỗi tay nói: “Con nhìn xem.”
Hạ Úc Huân lập tức nghiêm túc mà đưa cho cậu, nói: “Được được được, mẹ đang chuẩn bị cho con xem, con chậm rãi xem ha!”
“Người được đề cử làm ba ba của Tiểu Bạch? Con cũng phải nhìn xem!” Bé lập tức hưng phấn mà phi lại đây.
Hạ Úc Huân: “Được được được, hai người các con cùng nhau xem!”
“A, nhưng, Tiểu Bạch không phải có Tương Nhu là ba sao?” Niếp Niếp nói đột nhiên ánh mắt sáng lên, nhìn chằm chằm ảnh chụp trên trang thứ nhất, nói: “A, Tương Nhu! Tương Nhu thật đẹp trai, đẹp trai hệt như ba con!”
“Cái gì mà đẹp trai như ba con chứ! Rõ ràng là ba con đẹp hơn không phải sao?” Âu Minh Hiên bưng một mâm đồ ăn đi đến, dư quang liếc thấy Tiểu Bạch và Niếp Niếp đang lật xem quyển sách, hiếu kỳ hỏi: “cái gì vậy?”
Vừa dứt lời, Âu Minh Hiên cư nhiên nhìn thấy ảnh chụp mình, càng tò mò, hỏi: “A a, đây rốt cuộc đùa giỡn cái gì, cư nhiên còn có mình!”