“Có thể có quan hệ gì chứ! Còn không phải là hai nhà hợp tác tương đối nhiều sao? Muốn thực sự có quan hệ gì, Nam Cung Huân còn sẽ đi xem mắt sao?” Một thanh âm lanh lảnh của phụ nữ mang theo khinh thường truyền đến. Người nói chuyện là một trong số hai chị em sinh đôi Đại Thi.
Lúc này, Lãnh Tư Thần đã kéo dải lụa trên hộp quà ra, đem lễ vật mở ra.
Chỉ thấy trong hộp lẳng lặng nằm một cây bút máy giá trị xa xỉ, còn có lời đề tặng kỷ niệm 50 năm của mcp, dù có tiền cũng không mua được, cực kỳ xứng với thân phận của Lãnh Tư Thần.
Theo lý thuyết hẳn là phần quà sinh nhật rất hoàn mỹ, nhưng trong nháy mắt mở ra, con ngươi Lãnh Tư Thần lại hiện lên một tia lạnh lẽo.
“Cám ơn.” Lãnh Tư Thần liếc mắt một cái, sau đó liền đem bút máy ném cho Lương Khiêm bên cạnh.
Thấy phản ứng này của Lãnh Tư Thần, Đại Thi lập tức mỉm cười đắc ý, nói: “Xem đi, tôi liền biết không có gì đặc biệt, bất quá là cho chút mặt mũi làm bộ mà thôi!”
Tiểu Thi bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt như suy tư gì, nhìn Đại Thi lắc lắc đầu, Lãnh Tư Thần sở dĩ đột nhiên không vui, e là bởi vì nhìn ra lễ vật không phải Nam Cung Huân tự tay chuẩn bị!
Ai, nếu cô nói với chị cô Lãnh Tư Thần kỳ thật thật sự có ý tứ với cô gái này, lại còn là ý đơn phương, không biết cô có thể điên mất hay không……
Tiểu Bạch nhạy bén nhận thấy được Tương Nhu tựa hồ có chút không vui, vội vàng đem quà mình chuẩn bị ra, nói: “Ba ba, chúc ba sinh nhật vui vẻ! Đây là quà sinh nhật con chuẩn bị cho ba!”
“Cám ơn.” Thần sắc Lãnh Tư Thần dịu đi chút, nhận lấy quà từ con trai.
“Ba ba, mau mở ra nhìn xem, đây là con dùng tiền tiêu vặt của mình để dành từ rất lâu mua cho ba đó nha! Ba nhìn xem có thích hay không!” Tiểu Bạch thúc giục nói.
“Được.” Vẻ mặt Lãnh Tư Thần càng thêm nhu hòa, cẩn thận mà đem quà mở ra.
Khoảnh khắc thấy rõ cặp khuy măng séc đen khá khiêm tốn mà lại không mất đi vẻ xa hoa kia, Lãnh Tư Thần hơi giật mình, theo
bản năng mà nhìn thoáng qua Hạ Úc Huân.
Với thẩm mỹ của Tiểu Bạch tuy rằng cũng có khả năng chọn ra kiểu dáng mình thích, nhưng, cái này có chút ít gặp nhãn hiệu lại chỉ có thể là người đặc biệt hiểu biết anh mới có thể chọn ra được.
Hạ Úc Huân bị một cái liếc mắt kia của anh nhìn đến có chút chột dạ, không tự giác mà tránh đi tầm mắt anh.
Khóe miệng Lãnh Tư Thần không dễ phát hiện gợi lên, nâng tay đem khuy măng séc của mình gỡ ra, sau đó ngay tại chô thay vào khuy măng séc mà con trai tặng, nói: “Ba ba rất thích.”
Tiểu Bạch thấy Tương Nhu lập tức liền đeo vào, vui vẻ tươi cười, nói: “Ba ba thích thfo tốt rồi!”
“Ai, tôi cũng muốn có đứa con trai!” Lam Hạo Dương bên cạnh ghen ghét đến đôi mắt đều đỏ.
“Thôi đi, vợ còn không biết ở đâu, còn con trai gì!” Tần Phi không lưu tình chút nào mà đả kích.
“Cho dù có con trai, cũng không nhất định có thể hiếu thuận như vậy!” Từ Tử Việt tiếp theo nói một câu.
“Cho dù hiếu thuận, cũng không nhất định là cậu sinh!” Diệp Hàng trong nháy mắt hạ gục.
“Mẹ kiếp! Ba người các cậu đủ chưa! Một ngày không phản tôi sẽ chết sao?” Lam Hạo Dương một người đạp một chân, kết quả một người cũng chưa đá được, một đám nhanh chóng trốn đi.
Hạ Úc Huân nhìn khóe miệng từng đợt run rẩy, tìm một cơ hội né tránh, nói: “Không quấy rầy Lãnh tổng tiếp đón khách mời, tôi qua bên kia đi dạo!”
“Hải ~ sinh nhật vui vẻ nha Lãnh băng sơn!” Âu Minh Hiên hôm nay mặc một thân tây trang hoa râm lam, trên tay áo cài cặp khuy măng séc hồng phấn rất là dễ thấy, cùng với màu sắc trang phục rất không ăn khớp, bất quá, bởi vì là Âu Minh Hiên mặc, lại hoàn toàn không có ai nghi ngờ thẩm mỹ của anh, ngược lại cảm thấy rất đặc biệt.