“Nhưng lúc này mới một giờ……”
“Đã vậy là đủ rồi.” Nghiêm Tử Hoa đi đến trước mặt cô, nhanh chóng lưu loát mà bắt đầu hội báo: “Tiểu thư, đây là hành trình hôm nay của cô, chuyến bay của Smith tiên sinh sẽ đến vào 11 giờ sáng, 9 giờ chúng ta liền phải xuất phát đi sân bay đón, giữa trưa đã sắp xếp địa điểm ăn trưa là khách sạn Tinh Huy. Ba giờ chiều là đại hội cổ đông, báo cáo quý và tư liệu khác đều ở chỗ này, những phần trọng điểm tôi đều đã giúp ngài đánh dấu, bản thảo phát biểu cho hội nghị tôi cũng làm hoàn thiện rồi, ngài xem một chút có vấn đề gì hay không……”
“A……” Hạ Úc Huân ủ rũ dựa vào bàn.
Phát hiện Hạ Úc Huân thần sắc uể oải, Nghiêm Tử Hoa lập tức khẩn trương hỏi: “Tiểu thư, cô làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái?”
“Tôi đột nhiên phát hiện bản thân thật vô dụng a, nếu không có anh, tôi cái gì đều làm không xong……” Hạ Úc Huân mất mát nói.
Nghiêm Tử Hoa nhẹ nhàng thở ra, khẽ cười một tiếng, đáp: “Tiểu thư, tôi từ lúc mười sáu tuổi đã bắt đầu theo bên cạnh chủ tịch, đến nay đã mười một năm, còn ngài mới làm việc hơn ba tháng, ngài đã làm rất tốt rồi!”
“Anh cũng thật biết an ủi người khác…… Đúng rồi, theo như tính toán mà nói, anh năm nay hai mươi bảy tuổi, chỉ lớn hơn tôi một tuổi a?” Hạ Úc Huân tò mò hỏi.
“Đúng vậy tiểu thư.”
“Nhiêu đó tuổi cũng không còn nhỏ, sao vẫn luôn không có bạn gái?”
“Tôi hiện tại chỉ muốn giúp đỡ tiểu thư tốt là được, chuyện khác, về sau lại nói.” Nghiêm Tử Hoa trả lời.
“Chung thân đại sự, hẳn là nên đặt ở trên đầu mới đúng, nếu vì tôi mà chậm trễ, tôi có thể thành tội nhân mất rồi……” Hạ Úc Huân càng nghĩ càng băn khoăn.
“Chuyện có nặng có nhẹ.” Nghiêm Tử Hoa sắc mặt nghiêm túc nói, ngay sau đó mở ra một quyển sách cô vô cùng quen thuộc, nói: “Tiểu thư, đêm nay tôi sắp xếp cho ngài chính là truyền thông Tinh Huy mà lần trước đã nói qua……”
“Ách, cứ từ từ, mấy ngày này cứ thong thả đi! Tin tức rốt cuộc là từ đâu mà bị lộ, tôi tựa hồ có chút
manh mối, gần đây tôi sẽ tra ra, bằng không tiếp tục đi xem mắt không phải tai họa cho người khác sao……” Hạ Úc Huân vội vàng cắt ngang anh.
“Được.” Nghiêm Tử Hoa gật đầu.
“Trừ việc đó ra, tôi vừa lúc có chút việc tư phải xử lý.” Hạ Úc Huân trầm ngâm bỏ thêm một câu.
“Việc tư?”
“Uhm, tôi muốn mở một võ quán.” Hạ Úc Huân nói.
“Mở võ quán?” Nghiêm Tử Hoa khó hiểu.
“Đúng vậy, bất quá không phải đầu tư đâu, là một chút tâm nguyện nhỏ của cá nhân tôi, tài chính cũng là từ tài khoản của tôi trích ra.” Hạ Úc Huân giải thích nói.
“Được, tôi đây giúp cô lưu ý lựa chọn một chút xem sao.”
“Không cần, tôi tự mình xem cũng không sai biệt lắm, rốt cuộc đây là việc tư của tôi, phiền đến anh không tốt lắm.” Cô cũng không muốn dùng của công cho việc tư a…
Nghiêm Tử Hoa nghe vậy lập tức lộ ra vẻ không tán đồng, nói: “Tiểu thư, nói theo lý, cô cũng gọi tôi một tiếng Nghiêm đại ca, giúp cô chút việc nhỏ cũng là việc nên làm.”
“Thôi được, tôi nói bất quá anh……” Lại cự tuyệt thì có vẻ chính mình xem anh ta như người ngoài, Hạ Úc Huân đành phải đem tư liệu chuẩn bị đưa cho anh, nói: “Đây là ba địa điểm tôi tự mình lựa chọn, vẫn chưa quyết định chọn cái nào là tốt nhất.”
“Được, tôi trở về nghiên cứu một chút, muộn nhất ngày mai cho cô kết quả.” Nghiêm Tử Hoa nhận lấy nhìn thoáng qua.
“Không có việc gì, không vội.”
“Võ quán này ngài là muốn đích thân……”
“Không phải, quán trường tôi đã chọn người thích hợp. Sau khi chuẩn bị xong, tôi ngày thường lúc rảnh thỉnh thoảng sẽ đi dạy học trò.”
Nghiêm Tử Hoa gật đầu, đáp: “Được, tôi đây đi ra ngoài trước, tiểu thư ngài có việc cứ gọi tôi.”
“Được.”