Cặp mắt cư dân mạng này có cần phải độc như vậy hay không chứ? Chỉ là bị chụp phải một ngón út mà thôi, còn là ảnh ngược từ cửa sổ xe, vậy mà đều có thể bị bọn họ phát hiện! Một đám quả thực là Holmes còn sống a!
Nhưng mà, chuyện sau đó còn thảm hại hơn.
Cô click mở fan theo dõi mới nhất, phát hiện Lãnh Tư Thần người đầu tiên theo dõi mình, sau đó là những tài khoản VIP của những người vô cùng dễ làm người khác chú ý, Âu Minh Hiên, Lam Hạo Dương, Diệp Hàng, Từ Tử Việt, Tần phi…… Cuối cùng thậm chí còn có người khó có thể tưởng tượng được Thẩm Diệu An, Mạnh Tiêu Nhiên, Cung Hiền Anh……
Những người này…… Quả thực e sợ thiên hạ không loạn……
Trừ những người này ra, còn có rất nhiều fan lạ khác, hơn nữa số lượng fan còn đang không ngừng gia tăng.
Khoảng cách Lãnh Tư Thần phát Weibo đến bây giờ chỉ có ngắn ngủi hơn hai giờ, cô cũng đã được hơn một vạn lượt share, bình luận sáu ngàn, số fan đã sắp qua vạn, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng……
Cô tức giận đến đi vài vòng trong văn phòng, cuối cùng tìm di động khắp nhà, muốn gọi cho tên kia mắng một trận, kết quả lần thứ hai nhớ tới di động của mình đã bị tên kia ném đi, vì thế trực tiếp chạy vội tới máy tính dùng Weibo gửi cho anh một tin nhắn riêng.
[ Lãnh Tư Thần! Anh có bệnh có phải không! ]
Vốn tưởng rằng Lãnh Tư Thần trăm công ngàn việc khẳng định sẽ không nhìn thấy tin nhắn riêng này, cô bất quá cũng là tức giận nhịn không được phát tiết một chút, ai ngờ, ba giây sau khung thoại cư nhiên nhảy ra phản hồi của Lãnh Tư Thần ——
[ Phu nhân, em có thuốc? ]
Hạ Úc Huân thiếu chút nữa tức điên rồi, đồng thời bởi vì hai chữ “Phu nhân” này sợ tới mức trái tim đập thình thịch, giống như hai chữ này sẽ bị những fan cuồng trên mạng nhìn thấy vậy.
Quan tâm tắc không loạn: [ Anh mau đem bài đăng Weibo xóa! Lập tức lập tức! ]
Thỏ con ngoan ngoãn: [ vì cái gì? Đây là hồi ức tốt đẹp giữa chúng ta mà. ]
Quan tâm tắc không loạn: [ tốt đẹp cái đầu anh! Anh có xóa hay không! ]
Thỏ con ngoan
ngoãn: [ Nhưng mà phu nhân, hiện tại xóa cũng không còn kịp rồi. ]
Quan tâm tắc không loạn: [ từ nay về sau, anh nếu còn dám phát Weibo, tôi liền chém đứt tay anh, tôi nói được thì làm được! Còn nữa, không được gọi tôi phu nhân! ]
Hạ Úc Huân phát tiết một phen, sau đó liền đem trình duyệt đóng lại.
Đều do tên này, làm hại cô cả buổi sáng đều thất thần không cách nào tập trung làm việc, khiến Nghiêm Tử Hoa thêm không ít phiền toái.
Cuối cùng Nghiêm Tử Hoa nhìn mình bằng ánh mắt tựa hồ là hiểu lầm cô tối hôm qua quá mệt mỏi……
Tuy rằng anh không có nói thẳng ra, nhưng ánh mắt anh đã nói cho cô biết, hy vọng cô chú ý sức khỏe, đừng, túng, dục, quá, độ……
Cô thật là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!
-
Sau khi tan tầm, Hạ Úc Huân vô cùng mệt mỏi về đến nhà.
Mới vừa vào cửa liền phát hiện Lãnh Tư Thần cư nhiên cũng ở đây, đang ngồi trong sân nhàn nhã uống trà, hệt như đây chính là nhà anh ta vậy.
Hạ Úc Huân vừa thấy anh liền tự động tiến vào chuẩn bị trạng thái chiến tranh, sau lưng như xuất hiện ánh lửa đặc hiệu.
Cô nhìn trái nhìn phải, phát hiện trong nhà ngoại trừ anh cư nhiên không có ai ở nhà cả, hỏi: “Sao anh lại ở đây? Những người khác đâu?”
“Xuống ruộng đào khoai lang đỏ.”
“Anh tới nơi này làm gì?”
Lãnh Tư Thần dùng cằm chỉ chỉ một cái hộp nhỏ đặt trên bàn đá.
“Này gì?” Hạ Úc Huân đi qua, đem túi đặt trên bàn, sau đó hồ nghi mà nhìn anh.
“Đền cho em.” Lãnh Tư Thần nói.
“Đền cho tôi?” Hạ Úc Huân hai ba cái liền đem hộp mở ra, chỉ thấy bên trong là một chiếc di động hoa hồng màu vàng rất đắt tiền.
“Hừ, xem như anh có lương tâm!” Vốn dĩ anh nên đền, cho nên Hạ Úc Huân không khách khí nhận lấy.