Giờ phút này, Hạ Úc Huân mặc đạo phục rộng thùng thình màu trắng, đai lưng màu đen, sau đầu tóc cột đuôi ngựa, sau khi bỏ lớp trang điểm có vẻ trẻ tuổi hơn chút, làn da trong trắng lộ hồng, chỉ có ánh mắt thêm vài phần quyến rũ thuộc về phụ nữ trưởng thành, tổng thể nhìn vẫn như một sinh viên nhìn đời chưa sâu, thế cho nên tuy rằng cô đã hết sức bày ra tư thái nghiêm túc, vẫn rước lấy chút khinh mạn của học viên nào đó phía dưới, cô đia qua tới, thanh âm học viên nói chuyện phiếm vẫn không ngừng.
Bộ dáng Hạ Úc Huân lúc mới vừa đẩy cửa đi vào, Lãnh Tư Thần lập tức liền sáng ngời trước mắt, nhìn cô dáng vẻ tự nhiên thoải mái thanh tân, dường như lại trở về rất nhiều năm trước kia, khiến anh có chút hoảng hốt.
Cô gái nhỏ kia sau khi nhìn thấy anh có vẻ rất kinh ngạc, cho anh một ánh mắt cảnh cáo liền dời tầm mắt. A, cách lớp khẩu trang cũng có thể liếc mắt một cái nhận ra anh, rất tốt.
Bởi vì võ quán mới vừa tổ chức không bao lâu, học viên vẫn chưa thể phân lớp dựa theo tuổi giới tính, cho nên trước mắt chỉ dựa theo trình độ học tập mà phân chia, cô mang đến một đám hai mươi học viên tất cả đều là người mới học, phần lớn là người trẻ tuổi, nữ chiếm mười ba người.
Trong đó tương đối đặc biệt, trừ bỏ tên Lãnh Tư Thần vừa qua khỏi tới hôm nay, còn có một người đàn ông.
Sau khi dời tầm mắt từ trên người Lãnh Tư Thần, cô liền liếc mắt một cái chú ý tới người nọ, không chỉ là bởi vì người này tướng mạo xuất sắc, mà bởi vì, hắn là người duy nhất không mặc đạo phục.
Không chỉ như thế, còn mặc áo sơmi hoa bảnh bao, trước ngực cởi bỏ ba viên cúc áo, một bộ hoa hoa công tử đang hút thuốc, sau đó lại bị cô gái phía sau ngăn lại, mới không cam nguyện mà tắt thuốc.
Hạ Úc Huân đầu tiên là nhìn tư liệu khảo sát bọn họ một chút, bước đầu hiểu biết mục đích học tập của bọn họ.
Sau khi lật đến một tờ ký tên Cung Hiền Lãng, ngón tay cô dừng một chút.
Chỉ thấy mục đích học tập như rồng bay phượng múa mà điền: Mẹ tôi bảo tôi tới giết thời
gian với cô.
Mẹ nó! Cái tên biến thái nào?
Hạ Úc Huân nhớ tới người đàn ông áo sơmi hoa kia, có chút hoài nghi mà ngẩng đầu nhìn thoáng qua phía hắn, hẳn không phải là hắn chứ?
Nhận thấy ánh mắt của cô, người đàn ông kia lập tức đá lông nheo qua.
Không cần phải nói, khẳng định đúng rồi.
Được rồi, để tránh tai họa thương sinh, cô đại phát từ bi không đi xem mắt, cư nhiên còn có người tìm tới cửa chịu chết! Hơn nữa họng súng mang khẩu trang ngụy trang này, liền ở ngay sau góc hắn a!
Cung Hiền Lãng……
Tên này sao lại nghe có chút quen thuộc thế nhỉ……
Về phần Lãnh Tư Thần……
Anh ta rốt cuộc vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ Hàn Phong cũng không biết sao? Vì cái gì đều không nói với cô?
Hạ Úc Huân tiếp tục lật ra sau, lúc lật đến tờ cuối cùng, rốt cuộc nhìn thấy một cái tên vừa xa lạ lại vừa quen thuộc —— “Lãnh Tương Nhu”.
Thằng nhãi này cư nhiên dùng tên giả!
Cô tiếp tục nhìn trang tư liệu kia, chỉ thấy phần mục đích học tập viết hai chữ khiên cô đỏ mặt —— nhớ em.
Hạ Úc Huân vừa biến sắc lại biến sắc, cuối cùng hít sâu một hơi chịu đựng không phát tác trước mặt học viên, chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp lại cùng anh tính sổ.
“Các bạn học, hoan nghênh mọi người đến tinh võ quán, tôi là huấn luyện viên của các bạn Hạ Như Hoa, phụ trách chương trình học của các bạn mỗi tuần vào lúc 2h đến 5h chiều. Hiện tại mời các bạn im lặng một chút, tôi bắt đầu điểm danh!”
Đám người vẫn ríu rít, Hạ Úc Huân cũng không vội vã quản kỷ luật, điểm danh nói: “Trương hiểu quyên!”
“Có!”
“Ngưu giai giai!”
“Có!”
“Cung Hiền Lãng.”