“Còn không có, tôi đều nghe được rồi, hợp đồng nửa tháng sau phải ký, nhưng anh ta đột nhiên nói không ký, lại không nói anh biết vì cái gì không ký, định ngày gặp mặt lại nói không có thời gian đúng không?” Tuy rằng cô chỉ nghe được lời Nghiêm Tử Hoa, bất quá cũng đủ hiểu biết sơ sơ.
“Tên khốn này! Tôi gọi cho anh ta!” Nghiêm Tử Hoa còn chưa kịp nói chuyện, Hạ Úc Huân đã nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi cho Lãnh Tư Thần.
Cùng lúc đó, di động riêng mang theo bên người chỉ vì một người mà mở ra của Lãnh Tư Thần vang lên, trên màn hình khóa là mặt Hạ Úc Huân cùng Tiểu Bạch ngủ say.
“Alo, Lương trợ lý, anh giúp tôi chuyển……”
“Là anh.” Di động bên kia truyền đến thanh âm trầm thấp quen thuộc của Lãnh Tư Thần.
Hạ Úc Huân ngẩn người, vừa rồi Nghiêm Tử Hoa gọi cho anh ta không phải Lương Khiêm nghe sao? Cô còn tưởng rằng anh ta hiện tại không tiện nghe điện thoại, chuẩn bị nhờ Lương Khiêm truyền đạt……
“Anh nói rồi, số di động này chỉ thuộc về một mình em, 24 giờ vì em mà mở máy.” Lãnh Tư Thần tiếp tục nói.
Nghiêm Tử Hoa còn đang nhìn, Hạ Úc Huân nhanh chóng điều chỉnh thấp, không lộ ra thần sắc khác thường, nói: “Lãnh tổng, ngài gần đây rảnh chứ? Muốn hẹn ngài ra nói chút chuyện!”
“Phu nhân, anh đã sớm nói qua, ngoại trừ tình yêu, anh không có gì để nói cùng em cả.”
“Anh……” Sự thật chứng minh, trước mặt tên này khống chế được cảm xúc thật sự là quá khó khăn, Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, nói: “Lãnh tổng, tôi nghe nói anh hủy một dự án với công ty chúng tôi, ngài là nơi nào không hài lòng, có thể nói thẳng chứ?”
“Gọi anh một tiếng ông xã, anh liền nói cho em biết.”
Giờ phút này, Lương Khiêm bên cạnh Lãnh Tư Thần trơ mắt nghe BOSS nhà mình đùa giỡn phu nhân cả khuôn mặt tựa như tôm luộc……
“BOSS, tôi đi ra ngoài trước.” Anh vẫn là lát nữa lại đến thôi.
Mặc kệ là 5 năm trước hay là 5 năm sau, ông chủ mỗi lần nói chuyện với phu nhân liền như biến thành người khác, mỗi lần đều đủ để cho anh xem thế là đủ rồi.
Sau khi Lãnh Tư Thần nói câu kia, Hạ Úc Huân nắm quả đấm nện xuống bàn, thiếu chút nữa
ngồi bật dậy, sau khi nhìn Nghiêm Tử Hoa mới lại nhẫn nhịn ngồi trở về.
“Ha ha, Lãnh tổng ngài bận việc, lát nữa tôi sẽ gọi lại cho ngài.” Cô thuận miệng nói một câu này, sau đó nhanh chóng cúp điện thoại, trước khi tên kia lại nói ra cái gì đáng đánh đòn khiến cô hoàn toàn mất khống chế
“Nghiêm Phó tổng, anh đừng lo lắng, tôi sẽ nghĩ cách.” Hạ Úc Huân có chút đau đầu mà day day ấn đường.
Nghiêm Tử Hoa nhíu mày: “Tiểu thư……”
Không đợi Nghiêm Tử Hoa mở miệng, Hạ Úc Huân liền trực tiếp cắt ngang anh: “Đừng nói bảo tôi không cần lo, tuy rằng dự án này tôi không tham dự, nhưng Lãnh Tư Thần hủy bỏ dự án này tôi không thể trốn tránh trách nhiệm.”
Nghiêm Tử Hoa biết cô nói không sai, chỉ đành thỏa hiệp, nói: “Thôi được, nhưng nếu ngài hẹn được Lãnh tổng, tốt nhất mang tôi đi cùng, rốt cuộc dự án này ngài cũng không hiểu rõ.”
“Được, không thành vấn đề.” Hạ Úc Huân gật đầu, đáp: “Anh tranh thủ chút thời gian đem tài liệu lien quan dự án này sửa sang lại một phần cho tôi, tôi trước hết tìm hiểu sơ sơ đã.”
“Uhm. Lát nữa tôi sẽ bảo bọn họ cẩn thận kiểm tra một chút có phải phương án có nơi nào xảy ra vấn đề không.”
Nào là dự án xảy ra vấn đề, Nghiêm Tử Hoa đánh giá quá cao phẩm hạnh của Lãnh Tư Thần rồi, tên kia chính là thuần túy bới móc, nhưng Hạ Úc Huân cố tình lại không nói với Nghiêm Tử Hoa, đành phải gật gật đầu.
Mặc kệ như thế nào, tuyệt đối không thể bởi vì chuyện cá nhân cô ảnh hưởng đến công ty.
Người hẹn không đến, vậy tới cửa đi tìm.
Xử lý xong, sau khi đem dự án kia tìm hiểu sơ sơ một chút, Hạ Úc Huân trực tiếp tiến đến tập đoàn Thiên Úc, dù sao cách cũng không xa, lái xe chưa đến năm phút đã đến.