Gần 4 giờ sáng mới kết thúc, đây là dưới tình huống Lãnh Tư Thần nói đã cố hết sức.
Hạ Úc Huân ngay cả sức lực để căng mí mắt đều không có, tên kia còn một hai phải quấn lấy cô nói chuyện.
“Hiện tại có thể để tôi ngủ chưa? Ngày mai tôi còn phải dậy sớm cho kịp chuyến bay……”
Con ngươi sâu thẳm của Lãnh Tư Thần nhìn chằm chằm cô, sắc mặt dần dần chuyển lạnh, nói: “Ngày mai đừng đi Hương Thành.”
Hạ Úc Huân không chút do dự trợn trắng mắt, đáp: “Sao có thể……”
“Em nhất định phải đi?” Ngữ khí Lãnh Tư Thần càng trầm.
“Cơ hội tốt như vậy, tôi vì sao không đi chứ?” Hạ Úc Huân tức giận nói.
Lãnh Tư Thần nghiến răng, quả thực hận không thể bóp chết cô: “Hạ Úc Huân, em tình nguyện đi lấy lòng người xa lạ không liên quan, cũng không muốn tới lấy lòng anh dựa vào anh có phải hay không?”
“Trên đời này còn có ai khó lấy lòng hơn anh à?” Hạ Úc Huân không chút nghĩ ngợi mà đáp một câu.
“Anh chỗ nào khó lấy lòng?”
“Anh chỗ nào không khó lấy lòng?”
“Chỉ cần em thu hồi một câu, em muốn cái gì, anh đều có thể cho em.”
“Nói cái gì? Tôi nói cái gì?” Hạ Úc Huân từ trong chăn chui ra nửa đầu, mặt đầy mê man.
“Em đã nói cái gì, bản thân em không rõ ràng sao?”
“Tôi đã nói rất nhiều……” Hạ Úc Huân dùng một tia thanh tỉnh còn sót lại mơ mơ màng màng nhớ tới ý anh là nói cái gì, lẩm bẩm: “Lời đã nói ra, như bát nước hắt đi, nào có đạo lý thu hồi lại được! Lại nói lời tôi nói đều là thật, vô cùng thật……”
“Em……”
“Đừng ầm ĩ! Ngủ ngủ! Tôi ngày mai thật sự thật sự thật sự phải dậy sớm làm ơn! Lại nói tôi chỉ đồng ý ngủ với anh, không đồng ý trò chuyện với anh……” Hạ Úc Huân cố gắng chống đỡ nói xong, lập tức quay người đi, dùng gối bên cạnh bịt tai mình lại, sau đó trực tiếp ngủ đến trời đất u ám.
Sắc mặt Lãnh Tư Thần đen như đáy nồi mà nhìn người này.
Thường xuyên nghe các phụ nữ oán giận đàn ông xong chuyện liền ngáy o o, cũng không biết cùng mình giao lưu tình cảm một chút, ôn tồn một chút, tình
huống hiện tại của anh lại hoàn toàn đảo ngược.
Thôi, đối với cô mà nói yêu cầu này quả thực là đầm rồng hang hổ.
Lãnh Tư Thần cười khổ thở dài một tiếng, nhắm mắt lại.
Anh tư thế hào hùng đánh bại thiên hạ, chỉ vì một ngày kia chờ cô trở lại, có thể đem thứ tốt nhất trên thế gian này cho cô.
5 năm, anh rốt cuộc chờ cô đến rồi, nhưng mà thứ anh cho, cô lại tất cả đều không cần.
Vậy anh làm mọi thứ rốt cuộc còn có ý nghĩa gì nữa……
Không bằng ở nông thôn trồng trọt……
Lãnh Tư Thần cực kỳ bi phẫn lại không có chỗ phát tiết, nửa đêm đã phát một Weibo.
Chỉ có một câu ——[ không bằng ở nông thôn trồng trọt ]
Không hề nghi ngờ, trên mạng lại là một đợt giải đố trò chơi và các bát quái đường vòng V share.
Vài cái tên nổi tiếng trong vòng Lam Hạo Dương, Diệp Hàng sôi nổi chạy theo, muốn cùng lãnh BOSS đi trồng trọt.
Đối với cư dân mạng bảy tỏ “Người thành phố các vị thực sự sẽ chơi”……
-
Thẳng đến 6 giờ sáng Lãnh Tư Thần mới có chút buồn ngủ, mới vừa thiếp đi, đột nhiên nghe được cửa truyền đến một tiếng kẽo kẹt.
Tuy rằng đã là sáng sớm, nhưng bởi vì kéo rèm, cho nên ánh sang trong phòng rất tối.
Trong bóng tối, Lãnh Tư Thần nghe được tiếng động lập tức cảnh giác mà nín thở chăm chú nhìn.
Đã là giờ này, không có khả năng là ăn trộm. Chẳng lẽ là chuột?
Sau một trận tất tất tác tác, tựa hồ có thứ gì mò vào trên giường bọn họ.
Tiếp theo, một bàn tay nhỏ mũm mĩm sờ trên mặt anh, còn cùng với một tiếng ngọt ngào ngây thơ: “Hả? Không phải mẹ……”