Trong lúc đó...
Mặc Hương ngoan ngoãn ngồi im lặng trên ghế trợ lái. Đường Bạch Hoàng vừa ngâm nga khúc nhạc ở loa xe vừa nhìn đường lái.
- (ngưng hát) Tiểu Hương Hương.
- D.. dạ?
Mặc Hương lén lộ ra vẻ mặt hơi bất ngờ.
- Từ giờ tôi gọi cậu như vậy nhé ? Mà thôi, xin phép cậu làm quái gì chớ,tôi đoán cậu sẽ nói " tùy ngài" hoặc đại loại vậy.
-... Vâng...
- Mà đứa bé là trai hay gái thế ?
- Là con gái ạ...
- Tuyệt, tôi cũng rất thích con gái a, chúng vừa dễ thương vừa dễ dạy. Hơi tiếc một chút là tôi chỉ có mỗi một thằng con ngỗ nghịch kia, mới ngày nào vì nuôi nó mà tôi phải nghỉ học mà đi làm hộc máu mồm túa mồ hôi kiếm từng đồng một mà giờ nó đã đi sủng con nhà người ta .
-... Dạ... tôi cũng có nghe truyền tai rằng ngài có con rất sớm, nhưng cũng không nghĩ là ngài phải làm cực khổ mới làm ra khối tài sản lớn như bây giờ.
- Hahaha.. sai lầm tuổi trẻ đấy, đẹp trai quá cũng tội nhỉ? Tôi bị mẹ của Bạch Hy đè ra cưỡng , cậu xem như vậy có tin được không?
-( đổ mồ hôi)...sao