Chiều chủ nhật, Tiêu Chiến mua hai ly nước ép rau củ hỗn hợp ở nhà hàng gần đó, tên của loại nước này là Sợi cứu sinh.
Thấy nguyên liệu là cần tây, dưa leo các kiểu, lúc chọn món ăn Tiêu Chiến đã nghĩ, Vương Nhất Bác tỉnh ngủ nhất định phải uống cái này, lại mua thêm một cái bánh mì nướng, cắt mỏng, một phần rau củ nướng và một miếng thịt bò nướng thật to.
Về nhà mở ti vi lên, tắt tiếng đi xem một tập talkshow, Tiêu Chiến quay đầu nhìn vài lần, tiểu yêu quái vẫn chưa tỉnh, môi vì sốt mà sưng lên thật dày, ngủ như một em bé vừa mới sinh.
"Hoa hồng em bé, ha ha."
Tiêu Chiến bình luận một câu, mỉm cười uống hai hớp "Sợi cứu sinh", cau mày, quyết định để lại cho Vương Nhất Bác hai phần linh dược cứu mạng.
Cho đến khi cảm thấy bản thân cũng buồn ngủ rồi, Tiêu Chiến tắt ti vi đi, trèo lên giường, ôm lấy "lò sưởi hình người" mà ngủ, yêu quái nóng quá, Tiêu Chiến nhanh chóng đổ nhiều mồ hôi, cứ như đang "tra tấn".
Vẫn ôm tiếp, chịu tra tấn.
Mới chạng vạng tối, người không bị ốm khó mà chìm vào giấc ngủ.
Tiêu Chiến nằm trên giường nghĩ ngợi, lúc này hẳn là nên mở máy tính ra, lên các trang mạng tìm kiếm về "Khu Vườn Trên Sông Nile", ngày mai đã là thứ hai rồi, các phương tiện truyền thông chính thống sẽ đăng tải các bài đánh giá.
"Khu Vườn Trên Sông Nile" chính thức đưa ra thị trường vào thứ hai, có thể mua được trong trung tâm thương mại.
Thông thường những người viết bài tự do sẽ ra đòn phủ đầu trước, nhất là Turin đã từng cãi nhau với tiểu yêu quái một lần, ông sẽ không bỏ qua cơ hội để đưa ra lời nhận xét đầu tiên.
Tiêu Chiến ôm "lò sưởi" suy nghĩ một lúc, vẫn là không bật máy tính, cái gì nên đến rồi sẽ đến thôi.
Anh lại cho Vương Nhất Bác uống thêm một lần thuốc giảm sốt, cách lần uống thuốc trước đó còn chưa tới bốn giờ đồng hồ, lại sốt đến nỗi nóng hầm hập.
Tiêu Chiến nghĩ, chờ đến khi giảm sốt rồi phải quản lý thật tốt lịch làm việc và nghỉ ngơi của Vương Nhất Bác.
Tên yêu quái này trông bình thường thì khoẻ mạnh năng động, nhưng hình như rất dễ bị ốm, đây đã là lần thứ hai sốt cao rồi.
Tắt đèn định đi ngủ, không biết giấc ngủ này sẽ đến mấy giờ, hy vọng ban đêm yêu quái đừng sốt cao lên nữa.
Hôm nay Paris cứ mãi mờ mịt, có lẽ ngày mai vẫn sẽ mưa.
Nếu như không phải tiểu thư Lola liên tục gọi điện cho Tiêu Chiến vào 9 giờ tối, gọi đến mức điện thoại của sếp rung bần bật lăn từ giường xuống thảm, Tiêu Chiến có thể sẽ ôm lấy "cánh tay lửa" mà ngủ thẳng đến ngày hôm sau.
Nhờ phúc của trời mưa.
"Sếp ơi, anh mau xem Instagram đi, cả Cosmos, cả Perfume nữa, Turin đăng đánh giá nước hoa rồi, rất nhiều người bình phẩm nước hoa cũng đăng bài nhận xét về Khu Vườn Trên Sông Nile!"
"Bọn họ mắng chửi tập thể tôi à? Bỏ đi, Lola, thứ hai rồi nói sau, hôm nay trời nóng quá."
"Nóng á? Hôm nay không nóng mà, sếp mau lên xem chút đi, Perfume cho 4.6 điểm, Turin cho 4 sao!"
Như nghe chuyện hoang đường, đến lúc này Tiêu Chiến mới mở hẳn mắt.
Rèm cửa sổ đã khép lại, trong phòng ngủ không bật đèn, không đoán được bây giờ là mấy giờ, nhà điều chế cúp máy, đẩy "lò sưởi hình người" ra.
Tiểu yêu quái vẫn đang ngủ, ngủ giỏi thật đấy, đơn giản là thèm ngủ.
Chắc là Vương Nhất Bác đã hạ sốt rồi, quần áo đã ướt hết.
Tiêu Chiến đổi quần áo ngủ cho Vương Nhất Bác trước rồi lay cậu dậy, ép buộc tiểu yêu quái nằm uống hết một cốc "linh dược cứu mạng" rồi lại ấn cậu xuống, tiếp tục ngủ.
"Đại nhân, anh đang làm việc à?"
Tiêu Chiến giật cả mình, anh đang hoàn toàn đắm chìm trong những lời đánh giá về Khu Vườn Trên Sông Nile, sắp 11 giờ rồi, đã ngồi trên sô pha xem liền tù tì rất nhiều bài viết của các KOL nước hoa.
Bất ngờ quá trời, tiểu yêu quái "gây phiền toái" cho anh trong buổi họp báo, thế mà lại tự mình tỉnh dậy.
"Yêu quái, yêu quái, mau đến xem Turin này, ông ấy vậy mà lại cho Khu Vườn Trên Sông Nile 4 sao.
Ui, cậu không hiểu đâu, 4 sao chính là nhiệt liệt đề cử, nhà bình phẩm nước hoa cấp bậc như Turin trước nay chưa từng cho 5 sao bao giờ hết."
Tiêu Chiến ôm máy tính nhảy lên giường, lót cho Vương Nhất Bác một cái gối, đặt máy tính lên đùi cậu, đưa tới cốc "linh dược cứu mạng" thứ hai, nhét ống hút vào miệng tiểu yêu quái ra lệnh uống sạch, ngũ quan của Vương Nhất Bác nhăn hết cả lại với nhau.
"Cậu uống nhanh, cả ngày nay tôi bị cái lò sưởi ôm ngủ mà còn chưa mắng cậu đấy, uống hết đi."
Vương Nhất Bác ngậm ống hút, khó khăn nuốt xuống cốc nước ép rau củ, nghe đại nhân đọc đánh giá nước hoa của Turin, một bài viết rất dài.
Nói về quan điểm điều chế nước hoa bất đồng, nói về buổi họp báo hoành tráng của công ty lớn, sau một đoạn phân tích rất dài về các nguyên liệu của "Khu Vườn Trên Sông Nile", Turin đã viết một đoạn kết thế này:
"Điều chế nước hoa tối giản không làm nổi bật cá tính của nước hoa, nhấn mạnh vào điểm mấu chốt, mai một tư tưởng trong tác phẩm, nhìn qua không hề có chút đặc điểm nào, nhà điều chế che giấu giới tính, thậm chí là thờ ơ.
Nhà điều chế nước hoa Tiêu Chiến kiên trì với phong cách điều chế tối giản, đối với điều này tôi không thể lý giải nổi, không có cách nào phân biệt được tối giản và nhàm chán."
"Ba ngày trước, vào lúc hoàng hôn tôi ngửi thấy Khu Vườn Trên Sông Nile, chua, chua, chua, tôi muốn chất vấn Tiêu Chiến, tìm tòi Ai Cập suốt hai tháng, để mang về một ly nước chanh? Tôi gần như muốn đánh giá Khu Vườn Trên Sông Nile là chai nước hoa nhàm chán nhất, nhưng một chàng trai trẻ đã dạy cho tôi một bài học."
"Cậu ấy là một chàng trai rất kích động, rất cuống, nói với tôi rằng nhà điều chế Tiêu Chiến có thể giải thích về tác phẩm, là cậu ấy